Chương 503
Lúc này, người phụ nữ váy đỏ bỗng ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trung niên, thoáng chốc đầu của người đàn ông trung niên đó bay thẳng lên trời hàng ngàn trượng, máu văng tung tóe dưới ánh mắt không thể tin được của mọi người.
Mọi người đều hóa đá.
Lúc này tất cả mọi người đã từ trạng thái chấn động chuyển sang sợ hãi.
An Nhã khó tin nhìn người phụ nữ váy đỏ ở đằng xa: “Ngươi…”
Lúc này bà ta đã hoàn toàn ngơ ngác.
Giết trong tích tắc!
Lại là trong tích tắc!
Rốt cuộc người này là ai?
Lúc này, người phụ nữ váy đỏ bỗng quay đầu nhìn Diệp Quân, mặc dù bây giờ Diệp Quân trông khá bình tĩnh nhưng trong lòng đã kinh hồn bạt vía.
Kiếm Đế?
Diệp Quân im lặng không nói.
Có thể Tháp gia đã nói dối mình.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy đỏ khẽ nói: “Cô…”
Cô!
Nghe được chữ này, đôi mắt bình tĩnh của người phụ nữ váy đỏ cuối cùng có một tia gợn sóng, nhìn Diệp Quân trước mặt, bà ấy bỗng nghĩ đến một người, thế là ánh mắt dần trở nên dịu dàng, bà ấy nhẹ nhàng vuốt ve đầu Diệp Quân, sau đó nói: “Ngươi chỉ vào ai ở đây thì người đó chết”.
Chỉ người nào thì người
Diệp Quân sửng sốt.
“Ngông cuồng!”
Đúng lúc này, thanh niên tộc Thiên Long viễn cổ bỗng bước ra, gã nhìn chằm chằm người phụ nữ váy đỏ nhếch miệng cười nói: “Chẳng qua chỉ là một Đại Kiếm Đế, mạnh miệng quá nhỉ”.
Nói rồi gã lấy một miếng vảy rồng, sau đó đẩy vảy rồng ra, một tiếng rồng gầm đáng sợ từ chỗ sâu trong tinh không xa xôi truyền đến.
Gọi người!
Ở nơi sâu nhất của tinh không, một con Thiên Long viễn cổ dài hàng chục vạn trượng đang điên cuồng xé tan thời không, lao về phía Trung Thổ Thần Châu.
Ngay lúc này, người phụ nữ váy đỏ bỗng ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt này…
Vèo!
Ở chỗ sâu nhất trong tinh không, một tiếng rồng gầm chói tai bỗng vang lên, sau đó một đầu rồng cực lớn bay ra, Thiên Long viễn cổ đó nhanh chóng rơi xuống từ trong tinh không.
Ngã xuống!
Thanh niên tộc Thiên Long viễn cổ đứng trước mặt người phụ nữ váy đỏ nhìn chằm chằm bà ấy cười mỉa: “Cụ tổ của ta sắp đến rồi, bà ngồi chờ chết đi”.