Chương 568
Trong tinh không, trên tàu mây, Diệp Quân ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai tay hắn đặt trên hai đầu gối, đôi mắt khẽ nhắm.
Bây giờ hắn có cảnh giới Diệt Không, đã có năng lực dễ dàng hủy diệt không gian, có điều hắn cảm thấy bây giờ cảnh giới không còn đủ dùng nữa!
Cảnh giới kiếm đạo cao, cảnh giới tự thân thấp!
Đây là trăn trở lớn nhất trước mắt của hắn!
Bởi vì chẳng thể chiến đấu lâu dài!
Đàn ông chỉ nhanh mà không bền thì sao mà ổn?
Bây giờ, hắn bắt đầu đi nghiên cứu cảnh giới Địa Pháp!
Thứ gọi là cảnh giới Địa Pháp, nói một cách đơn giản chính là kiểm soát lực Địa Pháp trên mặt đất!
Trên mặt đất bao la này, ngoại trừ sức mạnh mặt đất tới từ nơi sâu thẳm ra thì còn có vô số sức mạnh đặc thù còn sót lại trên mặt đất, ví dụ như Thiên Lôi từ trên trời cao giáng xuống mặt đất, còn cả Địa Hỏa tới từ sâu trong bề mặt Trái đất, nguyên tố Cuồng Phong vẫn còn sót lại giữa đất trời,…
Những sức mạnh này đều ẩn nấp bên trong mặt đất, khi người tu luyện đạt tới một cấp độ nhất định thì sẽ có thể kiểm soát được nó, sau đó sử dụng cho bản thân.
Đương nhiên, điều này cũng có độ khó, mặc dù chỉ là sức mạnh còn sót lại thế nhưng vẫn vô cùng cường đại, không phải thứ mà người bình thường có thể kiểm soát.
Còn về sức mạnh mặt đất kia thì lại còn càng khó nhằn hơn!
Sức mạnh mặt đất tới từ nơi sâu nhất của mặt đất, không có hạn định, muốn kiểm soát được quá khó khăn, đặc biệt khi nguồn sức mạnh của sức mạnh mặt đất này tới từ linh hồn mặt đất, cũng có thể nói, bạn
Đương nhiên, ngoại trừ Pháp Tắc Đại Địa ra!
Sở hữu Pháp Tắc Đại Địa, không chỉ có thể kiểm soát sức mạnh mặt đất mà còn có thể kiểm soát linh hồn mặt đất!
Ví dụ như Diệp Khải!
Y có thể đạt được sức mạnh mặt đất vô hạn!
Chỉ cần đứng bên trên mặt đất, sức mạnh của y sẽ không bao giờ vơi cạn, không có hạn định.
Vậy nên Pháp Tắc Đại Địa là vô cùng quý giá!
Diệp Quân đang nghiêm túc nghiên cứu cảnh giới Địa Pháp này, hắn đương nhiên sẽ không bởi vì cảnh giới kiếm đạo cao mà lơ là cảnh giới tự thân!
Dù là cảnh giới kiếm đạo hay là cảnh giới tự thân thì đều cực kỳ quan trọng, không thể xem nhẹ.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là hình như Tháp gia không quá quen thuộc với cảnh giới nhất đạo!
Mỗi lần xin chỉ bảo, ý của Tháp gia chính là cứ dựa theo chủ định của ngươi mà làm!
Điều này khiến cho hắn hoàn toàn cạn lời!
Không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể tự mình cân nhắc!
Không thể không nói, tán tu vẫn có khác biệt rất lớn với người tu luyện có thế lực, tán tu mọi chuyện chỉ có thể tự mình cân nhắc, mà người tu luyện có thế lực thì việc gì cũng có thể hỏi, có thể nói trên con đường tu luyện sẽ ít phải đi vòng vèo hơn!