Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 853


trước sau

Chương 853

Tăng Vô sững sờ nói: “Huyết mạch phong ma?”

Lục Thiên gật đầu: “Đúng vậy!”

Đại Võ Tông nhìn Tăng Vô: “Tăng Vô viện chủ, ông đã biết thân phận của Lục Thiên rồi chứ?”

Tăng Vô im lặng.

Hai tên yêu nghiệt!

Mẹ kiếp, hai tên khốn các ngươi lừa cả hòa thượng, thật không phải là người!

Thấy Tăng Vô không nói gì, Đại Võ Tông vội nói: “Tăng Vô viện chủ?”

Hai tay Tăng Vô chắp lại, giả vờ ngạc nhiên nói: “Hóa ra là hậu duệ của Kiếm Chủ Nhân Gian, thất lễ rồi”.

Lục Thiên mỉm cười: “Tăng Vô viện chủ không cần đa lễ như thế”.

Tăng Vô không nói gì, nhưng sâu trong tâm bỗng bùng lên sát khí, suýt nữa thì phá sát giới.

Đại Võ Tông cũng cười nói: “Tăng Vô viện chủ, trận chiến lần này của Lục Thiên và Diệp Quân e là có thay đổi nên bọn ta mong Tăng Vô viện chủ có thể giúp đỡ bọn ta”.

Tăng Vô nhìn Lục Thiên, sau đó nghiêm túc nói: “Phật Viện ta sẽ cố hết sức giúp đỡ Lục Thiên thiếu chủ”.

Nghe thế cuối cùng Lục Thiên cũng nở nụ cười.

Đại Võ Tông cũng lộ ra vẻ tươi cười: “Tăng Vô viện chủ, vậy bọn ta không làm phiền nữa”.

Hai tay Tăng Vô chắp lại: “Đại Võ Tông đi cẩn thận, Lục Thiên thiếu chủ đi cẩn thận”.

Lục Thiên mỉm cười: “Tăng Vô viện chủ không cần khách sáo như thế, sau khi xong việc, ta sẽ không quên Tăng Vô viện chủ và Phật Viện đâu, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ hỗ trợ hết mình cho Phật Viện”.

Tăng Vô vội nói: “Lão nạp cảm ơn thiếu chủ, thiếu chủ vạn tuế vạn

tuế vạn vạn tuế”.

Nghe thế Lục Thiên sửng sốt, sau đó bật cười: “Tăng Vô viện chủ miễn lễ”.

Tăng Vô lặng thinh, các ngươi còn không đi nữa thì lão nạp sẽ phải siêu độ cho các ngươi đấy.

Lục Thiên bỗng nhìn Đại Võ Tông: “Thầy ơi, chúng ta đi thôi”.

Đại Võ Tông gật đầu, sau đó hai người rời đi.

Tăng Vô nhìn bầu trời, im lặng hồi lâu rồi lắc đầu thở dài: “Đầu óc này vẫn thua kém Diệp Quân và Vô Biên rất nhiều”.

Ông ấy nhíu mày: “Gã là người mang thiên mệnh thật sao?”

Lúc này ông ấy lại hơi ngờ vực.

Ông ấy từng tiếp xúc với người mang thiên mệnh hai đời trước, người sau có thể làm người trước lung lay.

Mà đời này…

Một lúc sau, Tăng Vô lắc đầu, người mang thiên mệnh chẳng có tác dụng gì cả, người của thiên mệnh mới là thần mãi mãi.

Ông ấy xoay người đi.

Ở tận chân trời.

Lục Thiên cười nói: “Thầy ơi, có vẻ đầu óc của Tăng Vô viện chủ này không được thông minh”.

Đại Võ Tông nói: “Đừng xem thường ông ta, ông ta có thể được Kiếm Chủ Nhân Gian chọn trúng, hơn nữa còn để ông ta tiếp quản Phật Viện chắc chắn là có nguyên nhân”.

Nụ cười trên môi Lục Thiên biến mất, khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện