Chương 989
Thấy cận vệ của mình tới, An Vương xòe tay ra, một đạo ấn vàng kim phóng lên trời, đại ấn đón gió khuếch đại, trong nháy mắt đã trở nên khổng lồ vạn trượng, một luồng áp lực đáng sợ bao trùm An Nam Tịnh.
An Vương nhìn An Nam Tịnh: “Ta sẽ ngăn cản bà ta, các ngươi giết Diệp Quân! Không được nương tay, phải giết hắn cho ta!”
Nghe An Vương nói vậy, đám Thần Đế không hề do dự, lập tức lao về phía Diệp Quân.
An Nam Tịnh vẫn rất bình tĩnh.
Đúng lúc này, thời không trên đầu Diệp Quân mở ra…
Ầm!
Một luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra.
Đến rồi!
Các ngươi có người, bọn ta cũng có người!
So người à?
Để xem ai có chỗ dựa vững chắc hơn!
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu Diệp Quân, có một bé gái đang đứng ở trên đỉnh đầu Diệp Quân. Trên đầu bé gái mọc hai chiếc sừng, mặc một chiếc áo ngắn tay nhỏ in hình hoa trắng, hai cánh tay nhỏ nhắn lộ ra trong không khí, bên dưới người là một cái quần nhỏ màu xanh, trên quần còn có mấy lỗ thủng, thoạt nhìn trông có vẻ khó khăn. Trên chân lại là một đôi giày nhỏ màu trắng, trên giày in hình mấy loài động vật nhỏ đáng yêu.
Bé gái tay cầm một cây kẹo hồ lô, đang chậm rãi li3m kẹo.
Trên cánh tay của bé gái có một tên nhóc trông như một nhúm lông trắng đang nằm sấp, tên nhóc lúc này đang nhìn chăm chăm vào cây kẹo hồ lô trong
Bên cạnh bé gái còn có một người phụ nữ mặc váy trắng, tóc dài ngang vai, đôi mắt đẹp như tranh vẽ, bà ấy đang cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích trong tay.
Hai người?
Diệp Quân hơi hoài nghi, hắn liếc nhìn tên nhóc màu trắng trên cánh tay bé gái, cộng thêm tên này thì miễn cưỡng cũng coi là hai người rưỡi!
Hai người rưỡi!
Hơi ít!
Lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên chỉ vào Diệp Quân: “Tiểu Bạch, bảo vệ tên này, Nhị Nha, Vị Nhiên, đánh!”
Nói xong, bà ấy cũng xông ra.
Nghe An Nam Tịnh nói vậy, người phụ nữ váy trắng bên cạnh Nhị Nha đột nhiên lao tới, còn bé gái tên Nhị Nha cũng đưa cây kẹo hồ lô trong tay cho tên nhóc nằm trên cánh tay rồi cũng xông ra theo. Khoảnh khắc này, cả vũ trụ tinh hà cũng rung chuyển như sắp sụp đổ!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Diệp Quân trợn tròn hai mắt!
Bé gái này mạnh thật!
Tên nhóc màu trắng lại ở nguyên vị trí, nó vội vàng li3m viên kẹo hồ lô cuối cùng, lúc này, phía xa đột nhiên vang lên giọng nói của An Nam Tịnh: “Tiểu Bạch, bảo vệ tên kia cho tốt!”