Chương 17: Phật tự
Âm thanh nơi phật đường vang lên từng hồi, cây xanh ngút ngàn, Tề Thục Lan quỳ gối trên gồ đoàn, chắp tay nhắm hai mắt, nhưng lại chưa hề cầu nguyện, vẫn cứ ngây người ra đó.
Thế tử bên cạnh nàng cũng thấp thỏm không yên, tiết trời đầu hạ nóng bức, mặc dù chùa ở dưới chân núi mát mẻ, nhưng cơ thể hơi mập của hắn đã không thể chịu nổi tư thế quỳ lạy lâu như vậy.
Nhưng trưởng công chúa đang quỳ ngay trước mặt, lại vô cùng thành tâm thành ý, dùng âm lượng mà chỉ có mình và thần minh nghe được, yên lặng đọc cái gì đó.
Người trong phủ Trấn Bắc Hầu mặc dù xa lánh nhau, nhưng đối với bên ngoài phủ vẫn phải giữ thể diện, đặc biệt là trưởng công chúa, trong một năm phải dẫn mọi người trong nhà tới ngôi chùa cổ này dâng hương cầu phúc, một là để cầu nguyện, hai là cũng nỗ lực che giấu chuyện không hòa thuận trong phủ Trấn Bắc Hầu với người ngoài, duy trì danh tiếng.
Chỉ là trước hôm nay, bộ binh đột nhiên sai người tới mời Hầu gia, hắn liền vội vàng rời đi, tới bây giờ vẫn chưa tới.
Đợi tới khi hương tàn rồi, trưởng công chúa liền muốn cùng chủ trì trong chùa nói chuyện. Tòa chùa cổ này cũng không phải là chùa miếu chuyên thuộc hoàng gia, nhưng lại ẩn mình nơi ngoại thành phía nam kinh thành. Chỉ có những cao môn thế gia mới có tư cách bước vào đây. Hôm nay sớm biết Trấn Bắc Hầu phủ muốn tới, liền cự tuyệt tất cả những gia đình khác muốn tới, vì thế trong nội các vô cùng yên tĩnh.
Không lâu sau, thế tử khó chịu tới buồn bực, ngắt lời trụ trì: “Sư thái, bản thế tử nhớ phía sau núi có khe suối nhỏ, hôm nay thời tiết nóng nực, bản thế tử quả thật không chịu được nữa, muốn tới nơi mát mẻ đó nghỉ ngơi.”
Chủ trì ân cần nói: “Thế tử thật có ý tứ, bần ni sẽ sai người chuẩn bị đồ giải nhiệt, mang tới cho thế tử.”
Thế tử gật gật đầu, quay đầu nhìn Tề Thục Lan, thấp giọng cười: “Nương tử, nàng có muốn theo phu quân đi không, tắm uyên ương với ta?”
Hắn ở trước mặt các ni cô hỏi nàng như vậy, quả thật là càn dở lỗ mãng vô cùng, cũng không hề che giấu sự khinh miệt đối với nàng. Tề Thục Lan chợt nổi lên lửa giận, cũng không đành làm ầm trước mặt mọi người, chỉ lạnh nhạt nói: “Thục lan muốn ở đây với mẫu thân,