Gần tới trung thu, theo như thường lệ thì trưởng công chúa sẽ tới tây viện ở mấy ngày để thể hiện một nhà hòa thuận. Chỉ có điều là ở gian phòng cách nơi ở của Hầu gia xa nhất. Tề Thục Lan cũng không nghĩ nhiều về chuyện này, thậm chí còn âm thầm thương hại bà ấy. Nàng nhìn ra được mặc dù thường ngày bà ấy ngang ngược, thật ra cũng có ý đối với Hầu gia. Nhưng đáng tiếc Hầu gia lại chán ghét bà ấy.
Nghĩ tới sự ôn tồn phong lưu và sự mạnh mẽ trên giường của Hầu gia, Tề Thục Lan bây giờ thật sự cảm thấy làm một nữ tử, có thể cùng nam nhân như Hầu gia trải qua một đêm xuân tiêu mới thật sự là được sống trọn vẹn.
Ai biết trưởng công chúa vừa dọn tới lại bỗng nhiên nhiễm phong hàn, gia yến mà Tề Thục Lan chuẩn bị mấy ngày liền đành phải hủy bỏ. Thân là con dâu, nàng mặc dù không thích nhưng cũng không thể không ở lại phòng công chúa mấy ngày liền để chăm sóc được.
Mà thế tử thân là con ruột trưởng công chúa mà lại vì lý do bây giờ đang cùng với nữ tử thanh lâu kia điên loan đảo phượng, khi trở về phủ lại bị hai thiếp thất yểu điệu kia quấn lấy không buông, tinh lực của hắn chẳng còn đủ nữa nên mỗi ngày chỉ tới liếc nhìn chút rồi đi ngay. Sự hiểu thuận của Tề Thục Lan đã lấy được thiện cảm của người hầu bên cạnh trưởng công chúa. Chỉ có điều cứ như vậy, nàng càng không thể cùng Hầu gia gặp mặt nữa rồi.
Mỗi ngày tới tận tối muộn nàng mới bước ra khỏi phòng trưởng công chúa, sau đó đi qua viện của Hầu gia cũng chỉ có thể âm thầm liếc mắt một cái, rồi âm thầm hồi tưởng thôi.
Trong viện này có phòng của hắn, trong phòng có giường khắc hoa rất lớn. Trên chiếc giường đó, nàng là người đầu tiên được nằm lên nghỉ ngơi. Là một nữ nhân hóa ra có thể vui vẻ như thế.
Hôm nay lúc nàng đang đi qua nơi này hồn vía lên mây nên không nhìn thấy có một bóng đen cao lớn đang đứng ở cửa viện. Nam nhân thấy nàng trộm liếc mắt qua đó, trong lòng ngầm hiểu liền nở nụ cười, hắn bước nhanh về phía nàng, giả vờ như vô ý sượt qua vai nàng.
Khoảnh khắc khi lướt qua người nàng bỗng nhiên dùng thanh âm mà chỉ có nàng mới có thể nghe thấy được nói bên tai nàng: “Tối nay tới đây, để cha thương con.”
Tề Thục Lan lập tức đỏ mặt, tim đập dồn dập, hắn lại làm như chẳng có chuyện gì mà