Mặc dù đã được nam nhân dùng lưỡi âu yếm khiến nội bích trong hoa huyệt tràn đầy dâm thủy, nhưng bởi vì nữ nhân kinh hãi, căng thẳng nên thông đạo vẫn chặt chẽ vô cùng. Đới Thời Phi nhẫn nại sự kích động đường đột ấn nàng xuống khiến cho cự bổng đâm vào tận nơi sâu nhất trong hoa huyệt nàng, hắn không muốn làm đau nàng, thế nên hắn chỉ chậm rãi thúc eo, từng chút từng chút di chuyển trong thông đạo của nàng.
Thông đạo trơn trượt khó khăn chống đỡ sự xâm nhập của cự bổng, cũng bất đắc dĩ bao bọc lấy từng tấc từng tấc côn thịt của hắn. Đới Thời Phi chỉ cảm nhận được sự mềm mại của thông đạo chặt chẽ bao lấy hắn, giống như vô số miệng nhỏ gắt gao ngậm lấy, bao bọc lấy dương vật cương cứng của hắn, mang tới chút đau đớn vì bị hút chặt, khoái cảm kích thích khiến hắn ngẩng cổ lên, hơi thở thô đục an ủi nữ nhân: “Lan Nhi đừng sợ, không có ai nhìn thấy đâu, thả lỏng chút, cha sắp bị tiểu huyệt con cắt đứt rồi.”
Nhưng nàng làm sao có thể thả lỏng được chứ?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhân đỏ bừng, nàng căng thẳng nhìn về phía rèm ngăn cách kia, lo sợ chỉ một giây sau sẽ có người vén rèm đi vào trong, sau đó sẽ nhìn thấy hai cha con họ đang vui vẻ giao hoan bên trong này.
Nam nhân chỉ đành cọ xát má mình vào má nàng, cùng lúc cắm cự bổng vào tận đỉnh, không cho phép nàng được phân tâm.
Thật ra hắn làm như vậy, Tề Thục Lan bây giờ không rảnh chú ý tới việc khác nữa.
Bởi vì cự bổng to lớn đã hoàn toàn đỉnh vào trong cơ thể nàng, đâm tới nơi mềm mại no đủ tận sâu trong thông đạo của nàng…
Chỉ chốc lát, nàng đã bị kích thích tê dại ngẩng cao cổ, mở miệng nhỏ rên rỉ không phát thành tiếng.
Nam nhân thấy như vậy, thẳng thừng buông lỏng cặp mông đầy đặn của nàng ra, gắng sức đỉnh mạnh hông mình về phía trước, hắn để nàng dựa lên tường, khiến nàng mất đi nơi nương tựa, không thể không dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể xuống bên dưới, như vậy cự bổng càng dễ dàng xâm nhập vào trong, đâm thẳng tới cửa tử cung mẫn cảm của nàng.
Hắn bắt nạt nàng như thế, nữ tử chỉ đành dùng hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, bực bội cắn lên bả vai hắn. Nhưng đáng tiếc là cách lớp y phục, nàng chẳng thể cắn đau được hắn, ngược lại còn giống như đang gãi ngứa cho hắn.
Nam nhân cười nhẹ, ánh mắt đưa tình, giống như đang trừng phạt, bắt đầu thúc eo luận động.
Truyện được