Có thể nhìn ra được, nữ nhân nhỏ này trải qua sự dạy dỗ của hắn lâu như vậy, đêm nay lại đột nhiên tới nơi phóng đãng ướt át này, bản tính yêu tinh tiềm tàng vốn có cuối cùng cũng bị đánh thức rồi.
Đới Thời Phi trong lòng vô cùng vui vẻ, có điều hoan ái kịch liệt dù sau cũng tiêu hao thể lực, hắn cũng không muốn khiến nàng quá mệt mỏi. Nhưng ai mà biết được nữ nhân cuối cùng lại ăn tủy biết vị, vậy mà lại quấn lên người hắn không chịu buông, vừa lả lướt tựa lên vai hắn, vừa nhấc chân ngọc lên, để cánh hoa nóng bỏng ướt át dán chặt lên chân hắn, từ từ ma sát, ý đồ muốn câu dẫn hắn tiếp tục một trận công kích kịch liệt tiếp theo.
Thể xác và tinh thần Tề Thục Lan đều tê dại khó nhịn, vừa lộ liễu cọ xát nam nhân, vừa ghé vào bên tai hắn câu dẫn: “Cha, cha, người ta muốn, lại thao người ta thêm một lần nữa đi… Cha nhìn này…” Nàng giơ tay thăm dò vào giữa hai chân, sau đó lại giơ ngón tay trước mặt hắn: “Người ta còn rất nhiều nước đó…”
Đới Thời Phi không nhịn được bật cười, từ từ vuốt ve tấm lưng nàng, an ủi nàng: “Ngốc nghếch, biết được lợi nên vội vàng muốn ép khô cha có phải không? Tiểu huyệt của con sắp bị cha thao sưng lên rồi, lại thao nữa cơ thể của con có thể chịu được không?”
Nữ nhân lại không buông tha vặn vẹo cơ thể mình, vẫn to gan vươn tay xuống dưới, vuốt ve tiểu gia hỏa đã ngừng tiến công của hắn: “Chịu được mà, muốn bị cha thao hỏng mới được…”
Đới Thời Phi làm sao chống lại được sự khiêu khích này chứ, cự vật giữa hai chân lập tức lại ngo ngoe động đậy. Được rồi, nếu như nàng đã muốn, vậy thì chiều theo nàng thôi, thao nàng cả một đêm, cho miệng nhỏ trên dưới của nàng đều được ăn no, để nàng biết khiêu khích mình không phải dễ dàng như vậy đâu.
Đang định ép nàng xuống xuất mã, ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng cười nịnh bợ của nữ tử, tiếp theo là truyền tới mấy tiếng gõ cửa không ngừng.
Nữ nhân hiển nhiên liền căng thẳng, cả người cứng đờ, Đới Thời Phi lại không quan tâm, biết là nơi này xưa nay có quy tắc nghiêm ngặt, không thể có người to gan vào lúc này dám tiến vào làm phiền, hắn hôn nàng cười nói: “Mặc kệ bọn họ, chúng ta tiếp tục.”
Mấy nữ tử ngoài cửa vẫn nhõng nhẽo lên tiếng: “Khách quan, mấy tỷ muội nô gia nghe thấy tiếng hoan ái trong các phòng xung quanh đã ngừng, chỉ có trong gian phòng này vẫn còn chiến