Sau khi vào căn nhà nhỏ của Tiểu Cúc, Thiên được chiêu đãi một thứ nước kỳ lạ.
Một cốc nước hình một đóa hoa loa kèn, bên trong là một chất lỏng trong veo và hơi đặc.
Khi uống vào có vị thanh thanh ngọt ngọt lại có mùi thơm của phấn hoa, Thiên không biết loại chất lỏng này là gì bèn hỏi: “Tiểu Cúc! Thức uống này là gì mà có mùi phấn hoa vậy?”Tiểu Cúc khẽ đáp: “Đó là mật hoa, mật của hoa lấy trong rừng.
Hoa Tộc chúng ta dùng mật hoa như một thứ dinh dưỡng hoàn hảo, có thể dùng để uống, có thể dùng để dưỡng da làm đẹp, cung cấp một phần không nhỏ trong quá trình tu luyện của tộc ta.”“Mật hoa lại có tác dụng thần kỳ vậy sao? Mọi người lấy đâu ra nhiều mật hoa như vậy?” Thiên hứng thú với phát hiện mới này, bèn hỏi cặn kẽ.“Ngươi muốn biết thì đợi sáng mai, khi mặt trời vừa hừng đông mới là thời điểm thích hợp để đi lấy mật hoa.” Tiểu Cúc nói, Thiên để ý nữ nhân này từ lời nói tới cử chỉ đều rất dịu dàng và tha thiết, không giống con mụ Tiêu Diêu kia vừa ngang lại vừa bạo lực.Trong căn nhà nhỏ chỉ duy nhất một chiếc giường và một bộ bàn ghế ngồi uống nước, Thiên không dám lỗ mãng nên dò hỏi: “Không lẽ ngủ chung à?”Tiểu Cúc gật đầu xác nhận: “Đúng vậy! Chẳng phải ngươi tới đây để tá túc sao? Vậy thì cứ tự nhiên.”Vừa nói, Tiểu Cúc vừa từ từ cởi bỏ y phục xuống đất.
Thiên thì mất hết liêm sỉ dán mắt vào cơ thể ngọc ngà dần hiện ra trước mặt, nhưng thằng em của hắn vẫn nằm im lìm trong quần không nhúc nhích.Lớp áo rơi xuống đất, một làn eo thon gọn cùng bầu ngực nảy nở hiện ra cùng cái cúi đầu e thẹn của Tiểu Cúc: “Ngươi là lần đầu đúng không?”“Ờ… ừ… đúng!” Thiên lau nước dãi nói.“Ta cũng là lần đầu… chúng ta cứ từ từ thôi không việc gì phải vội!” Tiểu Cúc đẩy Thiên ngả ra chiếc giường êm ái, ngón tay nhỏ đặt lên má hắn ôn nhu nói.“Điêu vờ lờ… lần đầu gì mà kinh nghiệm với biểu cảm chuyên nghiệp thế? Giống y xì mấy con bé quen trên mạng lúc nào mồm cũng bô bô đây là lần đầu của em mà dưới háng thì như hang Sơn Đoòng.” Thiên thầm nghĩ, với kinh nghiệm không có người yêu thâm niên của hắn.Thôi thì vì tương lai thằng em trong quần, Thiên bỏ qua cho lời nói dối đó và hưởng ứng bằng cách đụng chạm thân thể với Tiểu Cúc.
Hắn vuốt ve làn eo của nàng, xoa nắn cặp ngực nảy nở của nàng trong phê pha.
Còn Tiểu Cúc thì nhẹ nhàng bật ra vài tiếng rên sau đó đặt một nụ hôn lên môi Thiên.Nụ hôn đầu đời của cả hai, và như đất cằn gặp nước lũ, cành khô gặp mưa rào, hai cơ thể vừa ngập ngừng vừa mạnh mẽ quấn lấy nhau.
Chợt Tiểu Cúc rời môi Thiên ngạc nhiên hỏi: “Ngươi ăn quả của cây Cường Dương? Ngươi bị liệt dương?”Vừa nói, nàng vừa mò xuống quần Thiên thì sờ phải một con giun mềm oặt yếu ớt rồi giật mình vì con giun ấy đang phản ứng và dần to lên.
Thiên hung hăng vật ngửa nàng ra rồi kéo quần xuống thả dương vật cứng ngắc to dài 15cm gân guốc chĩa thẳng vào giữa hai chân Tiểu Cúc mà ấn vào nói: “Khà khà! Cái này phải cảm ơn ngươi rồi.”“Á… á!” Bị xuyên phá thủng trinh tiết cùng nỗi đau thấu xương, Tiểu Cúc la lên rồi ứa nước mắt.
Theo những cú đẩy của Thiên thì một dòng máu đào chảy ra, điều này có nghĩa là đây thực sự là lần đầu tiên của nàng.Thiên thì mặt đần ra như bò đội nón, sau đó lại tiếp tục đẩy vì lần đầu được xoạc làm hắn mất hết lý trí.“A đã quá!” Hắn nghiến răng trong phê pha.Tay Thiên sờ mó khắp người nàng, từ cặp ngực tròn trịa tới bờ mông săn chắc, đúng là người ta thường nói đẹp như Yêu.
Do là lần đầu chơi gái nên Thiên không có kinh nghiệm cho lắm, chỉ biết cắm dương vật vào mà nhấp như cái máy.Còn Tiểu Cúc thì chịu đựng trong cơn đau nhưng sau đó cơn đau hóa thành khoái cảm, nàng bắt đầu có những tiếng rên âm ỉ phát ra trong cổ họng, sau cùng thì Thiên cũng xuất tinh vào trong rồi rút dương vật đã hoàn toàn khỏi chứng liệt dương ra mà hứng khởi nói: “Haha cuối cùng thì ta cũng chữa khỏi rồi!”Sau đó hắn kéo quần lên và nhìn lại bộ dáng đáng thương của Tiểu Cúc thì mới hối lỗi, dùng y phục khoác lên người nàng rồi nói: “Xin lỗi!”“Không phải xin lỗi! Đây là chuyện thường ngày thôi mà… hôm nay không phải ngươi thì cũng sẽ là một ai đó thôi nên ngươi đừng thương hại ta.” Tiểu Cúc ánh mắt thất thần nhìn hướng khác nói, nét mặt lộ rõ vẻ phẫn uất nhưng là cố kìm nén trong lòng.
Bị một người lấy đi sự trong trắng và đau đớn chẳng phải điều dễ vượt qua.Bản lĩnh dám chơi dám chịu của một thằng chơi xóc đĩa toàn thua, Thiên mạnh dạn ôm Tiểu Cúc vào lòng tuyên bố: “Ta đã làm điều này với ngươi… ta đáng hận! Ngươi có thể bảo ta làm một điều bất kỳ gì cũng được ngoại trừ chết ra nhé.”Tiểu Cúc khẽ run lên, cảm giác được nam nhân ôm là ấm áp như vậy sao? Nàng lắc đầu: “Ngươi không phải chịu trách nhiệm gì với ta cả… đây là bổn phận của bọn ta rồi, mục đích chữa liệt dương của ngươi đã hoàn thành ngày mai có thể đi rồi.”Nói là nói như vậy, nhưng không thể phủ nhận rằng