Được ra lệnh, hai tên Âm Binh khác lao lên tấn công Liên Tâm khiến nàng chật vật như dần đuối thế, tuy nhiên sự tức giận vì bị sỉ nhục và tức vì việc làm ngu ngốc của mình đã khiến nàng mất đi lý trí, chỉ còn biết chém và chém.Âm Binh đang giữ Thiên nhếch môi đánh giá: “Nữ nhân tính cách như vậy, Âm Giới chúng ta quả thực không có nha.”Rồi một bàn tay chụp lên tay tên Âm Binh rồi vặn mạnh khiến hắn vội buông Thiên ra, đúng lúc đó Thiên rút kiếm chém bay đầu tên Âm Binh này rồi đạp lên hắn làm đà lao về phía tên Âm Binh đang giữ Liên Thanh.Binh!Hắn ôm được Liên Thanh và đấm tên Âm Binh kia dúi đầu xuống đất sau đó lui ra thật xa trượt dài trên mặt đất.
Tất cả có 5 Âm Binh, hai tên bị đánh gục và hai tên đang tấn công Liên Tâm, vậy là chỉ còn một tên đang khoanh tay đứng chơi rồi khi thấy Thiên tỉnh dậy và cứu được Liên Thanh thì không khỏi kinh ngạc quát: “Chẳng phải ngươi bị con bé kia hạ độc sao? Sao có thể?”Hai Âm Binh đang đánh với Liên Tâm chợt thấy biến liền lui lại về vị trí của tên Âm Binh còn lại.
Liên Tâm cũng có cùng một câu hỏi như tên Âm Binh kia: “Rõ ràng mình đã hạ độc và thấy hắn gục, tại sao hắn có thể…”Thiên lo lắng nhìn Liên Thanh trong tay rồi nghiến răng gầm lên: “Yêu Hồn này do ta triệu hồi tức là của ta, các ngươi muốn bắt nàng đi thì phải bước qua xác ta trước.”Rồi Giới Chỉ trên tay hắn lóe lên sau đó một thanh kiếm xuất hiện trên tay, chỉ với một ý nghĩ đơn giản thì thanh kiếm hóa thành một thứ giống với súng ngắn nhưng không phải súng mà là một bộ nỏ được cải tiến bắn liên thanh như súng.
Hình dáng này được Thiên đặt tên là Liên Cơ Nỏ, chỉ cần nạp đủ tên thì một lần bóp cò không nghỉ có thể bắn như súng máy và tối đa chứa 100 tên nhỏ như đinh nhưng mang sát thương vô cùng lớn đặc biệt là đối với Âm Binh.Chĩa Liên Cơ Nỏ về phía 3 tên Âm Binh, Thiên không do dự mà bóp cò.Tạch Tạch Tạch!Âm thanh tưởng chừng như vô hại, nhưng khiến một tên Âm Binh trúng tên lăn đùng ra trọng thương và bốc khói nghi ngút.
Thấy đồng bọn bị thương bởi cái thứ kỳ lại trong tay Thiên, hai tên Âm Binh còn lại sợ đái ra quần: “Ngươi… ngươi dùng thứ gì làm mũi tên?” Rồi bọn Âm Binh không dám ở lại lâu mà lôi đồng bọn nhảy qua cổng tròn u ám và biến mất.Thiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, những mũi tên đó là do hắn dùng phấn hoa từ đóa sen kia bôi lên.
Phấn Hoa đó có tác dụng xua đuổi tà khí và trong trường hợp này nó khắc chế Âm Binh.
Cất Liên Cơ Nỏ vào Giới Chỉ, Thiên bế Liên Thanh bất tỉnh quay lưng trở về.“Đứng lại!”Giọng nói của Liên Tâm, hắn dừng bước với vẻ mặt lạnh lùng: “Có việc gì?”“Sao… sao ngươi không trúng độc… ý ta là ban nãy ngươi gục rồi nhưng sao…” Liên Tâm hỏi giọng ấp úng và có chút xấu hổ, không phải xấu hổ kiểu đỏ mặt trước người tình mà xấu hổ trước những việc ngu ngốc mình đã làm.Thiên thờ ơ: “Ta gục rồi, nhưng khi Liên Thanh đến cứu ta và bị bắt thì ý chí của ta thôi thúc ta đứng dậy.
Ngươi chỉ quan tâm ta có bị gục hay không sao? Cảm ơn lòng tốt của ngươi nhé.”Rồi hắn cất bước đi, vết thương trên vai vẫn rỉ máu, ướt hết cả áo rồi nhỏ xuống đất dọc đường về.
Thiên vẫn bị trúng độc rồi tới cửa thì hắn gục ngã và được Liên Tú gọi người đưa vào chữa trị.
Sự việc này có chỉ có 3 người biết, Liên Thanh vì thương con nên che dấu trước sự phẫn nộ của Dược Hoàng, nên nhớ 3 ngày nữa là giải đấu diễn ra và Thiên là đại diện cho Đấu Dược Hội nên Dược Hoàng rất tức giận và cho rằng có kẻ ám toán để Thiên không dành được chức vô địch.
Hắn không hề biết con gái hắn mới chính là thủ phạm, Liên Tâm thì không dám nhận lỗi còn Thiên thì chẳng thèm nói.Sau 3 ngày được đích thân Dược Hoàng chữa trị nhưng vết thương của hắn chỉ giảm phân nửa vì thời gian quá ngắn mà giải đấu đã bắt đầu.Lúc này mặc dù đã Hỏa Hóa thành ngọn lửa nhưng vết thương vẫn còn đó và khi dùng sức thì nó khiến Thiên tê dại.
Ở một nơi khác trên sân thi đấu có người gây chú ý với tài nghệ cùng vóc dáng xinh đẹp và cũng đeo mặt nạ.
Ngay khi nàng hóa thành ngọn lửa xanh nhạt và bay vào đỉnh dược thì nhiều người kinh hô: “Hóa Hỏa… lại là Hóa Hỏa, không ngờ kỹ năng này lại có người thứ hai sau Đan Lâm củ Đan Gia?”“Lại còn là ngọn hỏa diễm màu xanh tuyệt đẹp nữa chứ, người này tới từ đâu vậy?”“Ta nghe nói tới từ Phủ Hồ Tiên của Quất Lâm Thành, xem ra lại có một cặp kỳ phùng địch thủ rồi đây.”Thiên đang ở trong dược đỉnh nên không thể biết diễn biến bên ngoài ra sao, nguyên liệu của hắn đã hóa lỏng và đang trong quá trình kết tinh, Chợt một cơn đau nhức từ vết thương kiến hắn khó chịu và ngay lập tức phải biến trở lại ban đầu và ra khỏi dược đỉnh.
Vừa ra khỏi dược đỉnh thì hắn khụy chân xuống đất và thở hồng hộc.
Vết thương trên vai bắt đầu rỉ máu, nhiều người thấy biến liền xôn xao: “Kỳ lạ! Sao Đan Lâm của Đan Gia lại kiệt sức giữa chừng thế kia?”“Yếu sinh ký chăng?”“Dừng lại đột ngột sẽ làm hỏng dược dịch, xem ra Đan Lâm sẽ bị loại rồi.”Thiên vừa chống tay xuống đất, tay còn lại búng lửa về phía dược đỉnh đốt nó cháy trở lại vừa kịp không để dược dịch bị hỏng.
Nhưng dùng sức lại khiến vai hắn đau thêm, hắn thầm mắng con ả chế tiệt đã hạ độc hắn, loại độc này không phải tầm thường nên thời gian 3 ngày là quá ngắn để chữa khỏi hoàn toàn.
Dược Hoàng chỉ giúp hắn giảm đau và cầm cự được trong quá trình thi đấu, còn Thiên thì không ngờ lại tốn sức như vậy.Lúc này trên khán đài, Liên Tâm bủn rủn chân tay khi thấy Thiên thống khổ, nàng đã gây ra mọi chuyện và rất hối hận vì sự bốc đồng của mình nhưng hối hận lúc này thì có tác dụng gì.
Dược Hoàng bên cạnh nét mặt rất căng thẳng thầm nói: “Cố lên, đợi xong vòng này chúng ta sẽ thay người.
Ngươi chỉ cần qua được vòng này thôi.”Thấy Thiên đổi từ Hóa Hỏa sang cách thông thường, nhiều người lại được dịp tò mò: “Xem ra Đan Lâm kia có vẻ đuối, phải chăng luyện Tam Phẩm đan dược trung cấp là quá sức với hắn?”“Ta nghĩ là