Như là đống lửa bị tạt một chậu nước, bầu không khí trong nháy mắt liền lạnh xuống, bốc lên một làn khói.
Khâu Dạng bị sặc làn khói này một chút, nàng là trăm triệu lần không nghĩ tới Nhạc Ngu sẽ nói như vậy, bởi vậy kinh ngạc mà nhìn về phía Nhạc Ngu.
Thẩm Nịnh Nhược không bất ngờ, mặc dù thời gian tiếp xúc với Nhạc Ngu rất ngắn, nhưng cô cũng đại khái biết Nhạc Ngu là một người như thế nào.
Đó chính là ngay thẳng, dám yêu cũng dám hận.
"Nhạc tiểu thư, cô thật là biết điều." Thẩm Nịnh Nhược khóe miệng lại kiều lên, vài phần công kích kia cũng đều biến mất không thấy.
Là quân đội bạn.
Nhạc Ngu "chậc" một tiếng, liếc xéo Thẩm Nịnh Nhược một cái: "Lúc thì nói tôi rất vinh hạnh, lúc thì lại nói tôi biết điều, lại qua một lát có phải liền muốn nói tôi có mắt nhìn hay không?"
Thẩm Nịnh Nhược nhận được lời nói cô ấy: "Cô cũng không phải là không có mắt nhìn sao?"
Khâu Dạng đứng ở giữa đỡ trán, nàng nghe Thẩm Nịnh Nhược đối thoại với Nhạc Ngu, giữa mày thẳng nhảy, Nhạc Ngu chưa trả lời vấn đề trước đó của Thẩm Nịnh Nhược, nàng muốn đem đề tài cấp vòng lại, vì thế mở miệng nói: "Học tỷ, chị có muốn mua gì không?"
Nàng nói xong lại muốn an ủi Thẩm Nịnh Nhược, vì thế chủ động dùng cánh tay còn lại nắm tay Thẩm Nịnh Nhược, cứ như vậy liền kéo ra khoảng cách với Nhạc Ngu.
Thẩm Nịnh Nhược rất hài lòng với biểu hiện của nàng, dương hạ mày, rồi sau đó vẻ mặt đắc ý mà nhìn Nhạc Ngu.
Nhạc Ngu bật cười: "Chị mua hai chai nước hoa, che giấu đi một chút hương thơm yêu đương của các người."
"Được." Khâu Dạng lên tiếng, âm thầm thở phào.
Đối với Nhạc Ngu, Khâu Dạng vẫn là hiểu biết, lúc trước ở đại học, liền có người ngầm phong cho Nhạc Ngu cái danh hiệu "Hoa hồng đỏ", cô ấy trương dương nàng tùy ý, cho dù diện mạo là lạnh lùng sang chảnh, chính là phong cách hành sự như hoa hồng đỏ cháy rực.
Nhạc Ngu và Việt Sở ở lúc ấy muốn càng quen thuộc một ít, hai người chung khoa, lại đều ưu tú giống nhau, mặc dù Việt Sở lớn hơn Nhạc Ngu một tuổi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến quan hệ của hai người, lúc trước Khâu Dạng và Nhạc Ngu quen biết nhau, đều là bởi vì Việt Sở trực tiếp dẫn Khâu Dạng đến trước mặt Nhạc Ngu, mở miệng chính là "Em gái tôi, chiếu cố chút".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiện tại nhớ lại chuyện này, Khâu Dạng cảm thấy rất ấm lòng.
Thẩm Nịnh Nhược nhéo tay nàng, đem suy nghĩ nàng kéo lại: "Nghĩ cái gì đó?"
"Vừa mới hồi ức một chút lúc trước khi mới vừa quen biết với học tỷ." Khâu Dạng hút ngụm trà sữa, "Hình như đã là chuyện rất nhiều năm trước rồi."
Nhạc Ngu xốc xốc mí mắt, cười nói: "Thời điểm chị quen biết em, em mới mười tám mười chín tuổi, Tiểu Khâu Dạng, em nay cũng phải 25 rồi, chẳng lẽ sáu bảy năm liền không tính là rất nhiều năm sao?"
"Tính."
"Vậy đem hình như xóa đi đi."
Nhạc Ngu lúc này mới hài lòng gật đầu, sau đó chỉ vào một tiệm nước hoa cách đó mười mét: "Vào tiệm này đi."
"Được."
Thẩm Nịnh Nhược hỏi Khâu Dạng: "Tiểu Dương, em có muốn mua gì không?"
"Không có." Khâu Dạng lắc lắc đầu.
Nhạc Ngu ở một bên lên tiếng, cô ấy còn cười: "Tôi còn ở đây, có thể bớt khoe khoang ở trước mặt tôi hay không."
Là trần thuật, không phải hỏi lại.
"Cô có ở đây hay không đều không có ảnh hưởng." Thẩm Nịnh Nhược âm cuối cao lên một chút.
Nhạc Ngu: "Xì."
Nhạc Ngu: "Tôi mới không đi đâu, lúc trước vẫn luôn bận cho sự nghiệp, cũng chưa làm sao liên lac với Tiểu Khâu Dạng, hôm nay tôi phải cùng em ấy ngồi ở cửa hàng thịt nướng."
Kỳ thật Khâu Dạng biết, Nhạc Ngu không phải bởi vì bận rộn sự nghiệp mới cùng chính mình giảm bớt liên lạc, lúc trước Nhạc Ngu tốt nghiệp lúc sau có một khoảng thời gian quả thật rất bận, nhưng cũng sẽ dành chút thời gian liên lạc với Khâu Dạng, cô ấy còn trở về trường học gặp Khâu Dạng.
Bản thân Khâu Dạng sau khi tốt nghiệp đại học, Nhạc Ngu còn giúp nàng tìm phòng ở còn giúp nàng dọn đồ đạc, làm rất nhiều chuyện, Khâu Dạng đã cố gắng hết sức để trả ơn, chỉ là Nhạc Ngu muốn, nàng cho không được.
Mối quan hệ giữa hai người thực sự rạn nứt khi Khâu Dạng và Đào Tư Nhàn bắt đầu yêu đương, Nhạc Ngu vốn dĩ lại muốn hẹn nàng đi chơi, Khâu Dạng nhấp môi tự hỏi một trận, liền từ chối, hơn nữa tỏ vẻ bạn gái muốn ở cùng mình.
Phản ứng Nhạc Ngu ngay lúc đó Khâu Dạng còn nhớ rõ.
- Có bạn gái sao?
- Vậy chúc mừng a, Tiểu Khâu Dạng.
- Chị cũng rất bận, chị tiếp tục đây.
Sau lúc đó Nhạc Ngu liền cùng Khâu Dạng kéo dài khoảng cách, ba năm qua đi, Khâu Dạng kỳ thật cũng không biết Nhạc Ngu đi ra chưa, bản thân nàng kỳ thật không thể lý giải, vì sao Nhạc Ngu lại thích mình.
Đến bây giờ nàng cũng không có đáp án.
Hôm nay là lần đầu tiên hai người gặp mặt sau ba năm, tới lúc trước Khâu Dạng có chút thấp thỏm, nhưng hiện tại vừa thấy thái độ của Nhạc Ngu, mới hoàn toàn yên lòng.
Bởi vì Nhạc Ngu khẳng định đã buông bỏ nàng, mới có thể trực tiếp nói ra những lời này đó.
Rốt cuộc lúc trước Nhạc Ngu làm nhiều như vậy, đến cuối cùng cũng không thổ lộ với nàng, mặc dù trong đó có một phần lớn nhân tố chính là sợ đến bạn bè cũng không làm được, vậy hiện tại nói ra sẽ không sợ sao?
Đương nhiên không sợ, bởi vì Nhạc Ngu khẳng định đã không thích mình nữa, nếu không sẽ không thản nhiên như vậy mà nói ra chữ "Thích".
Khâu Dạng thở phào, đuôi mắt cũng nhiễm ý cười, nàng lại hút một ngụm trà sữa, mới nghiêm túc mà đi theo xem nước hoa.
Cửa hàng nước hoa này rất có tiếng ở Vân Thành, bởi vì đây là cửa hàng ngoại tuyến duy nhất của thương hiệu này, trang trí bên trong cửa hàng có hương vị tinh xảo, và các phong cách phổ biến nhất được trưng bày trên quầy trưng bày nước hoa.
Lúc này trong cửa hàng có một số người đang thử nước hoa, nhân viên cửa hàng mặc đồng phục đang phục vụ khách hàng, các cô ấy trên mặt đều nở một nụ cười tiêu chuẩn, hoặc là giới thiệu nước hoa cho khách hàng, hoặc là cầm tờ giấy thử, xịt nước hoa trên đó.
Mùi nước hoa trong cửa hàng hơi nồng nhưng vì chất lượng cao, ngược lại cũng sẽ không làm người ta cảm thấy cay mũi.
Thẩm Nịnh Nhược và Khâu Dạng không biết nhiều về nước hoa, nhưng Nhạc Ngu hiển nhiên là biết không ít, cô ấy đều không cho nhân viên cửa hàng đi theo, tự mình thẳng tới khu vực muốn mua nước hoa.
"Nước hoa phân loại có vài loại." Lúc sau Nhạc Ngu cầm lấy một lọ, nhàn nhạt mà mở miệng phổ cập kiến thức, "Hương hình, hương vị, độ dày còn có cấp bậc."
Cô ấy nói tới đây, nhìn Thẩm Nịnh Nhược một cái, mới lại cười tiếp tục: "Thẩm tiểu thư xịt chính là một loại hương hình, lấy hương cam quýt và chanh, đặc điểm là hương vận mới mẻ, làm nhân tâm tự vui vẻ."
Thẩm Nịnh Nhược đối với nước hoa vẫn luôn không có nhiều yêu cầu, bởi vì trong tên của cô có từ "chanh" nên cô thường mua nước hoa hương chanh, nhưng mua thì mua, cô không có nghĩ tới đi tìm hiểu nhiều hơn, hiện tại Nhạc Ngu nói