Thẩm Nịnh Nhược đối với chuyện nhà của người khác một mực không thế nào cảm thấy hứng thú, trừ phi là có liên quan đến Khâu Dạng, nhưng xem ra chuyện này cùng Tiểu Dương nhà cô là không có liên hệ gì, bởi vậy khi nghe Tần Duật nói như vậy, cô cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ là cười một chút: "Vậy anh liền thành thật chờ cậu ấy xử lý xong chuyện nhà rồi nói sau."
"Ừm." Tần Duật bưng lên cái ly trên bàn, "Thời gian này khả năng có hơi lâu, anh cũng vừa lúc nhân thời gian này bình tĩnh lại một chút, ngộ nhỡ tình cảm anh đối với cậu ấy kỳ thật không có biến chất thì sao?"
"...... Trước khi em có bạn gái cũng nghĩ như thế này." Thẩm Nịnh Nhược lộ ra một nụ cười hiền lành, "Anh, anh tự giải quyết cho tốt."
Tần Duật uống một ngụm nước thiếu chút nữa liền phun ra ngoài, anh nhìn Thẩm Nịnh Nhược: "Em như thế nào lại nguyền rủa anh."
"Đây sao có thể tính là nguyền rủa chứ? Em đây là người từng trải nói thôi, kinh nghiệm của em chính là: Không cần chết khiêng."
"Rung động chính là rung động, đừng vì giới tính mà trói buộc bản thân."
Tần Duật không muốn nghe cô nói điều này đó: "Sao em còn dong dài hơn cả ba anh vậy, lúc trước cũng không cảm thấy như vậy." Anh xua tay, "Em đi về trước đi, gần đây anh đều sẽ ở công ty."
"Biết rồi." Thẩm Nịnh Nhược đẩy ghế dựa ra sau, tự mình đứng lên, vô cùng hiểu rõ hỏi một câu, "Vậy anh hai ngày nữa muốn đến công ty Vạn Danh một chuyến sao?"
Tần Duật bị lời cô nói cấp điểm một chút, anh hơi do dự liền gật đầu: "Đi, đương nhiên phải đi."
"Hai công ty chúng ta hợp tác, là nên gặp mặt một lần, em đến lúc đó cũng đi cùng anh."
"Được." Đôi mắt Thẩm Nịnh Nhược cong hạ, "Đúng lúc em cũng có thể gặp bạn gái của em."
Tần Duật: "......"
Tần Duật: "Chịu không nổi em, đi mau đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Nịnh Nhược cứ như vậy bị Tần Duật "đuổi" đi, cô một chút buồn bực đều không có, nhưng thật ra cảm thấy vô cùng thú vị.
Bởi vì lúc trước đời sống tình cảm đối với Tần Duật không thế nào để bụng, cô cũng không thế nào hỏi tương quan, còn tưởng rằng con người Tần Duật đời này phỏng chừng liền muốn làm người đàn ông độc thân tiêu sái, kỳ thật như vậy cũng không có gì là không tốt, nhưng không nghĩ tới Tần Duật sẽ như vậy.
Đến nỗi Văn Nguyên......
Thẩm Nịnh Nhược nghĩ đến vị tổng giám đốc của Vạn Danh, mày liền nhăn lại, cô không có lập tức trở về, mà đến văn phòng mình, cô lục tung ngăn kéo, tìm được các tin tức bảng biểu về giám đốc của công ty Vạn Danh mà Kha Diệp Tử trước đó đã sắp xếp cho cô.
Mỗi người giới thiệu đều có 1 trang, nhưng bên trong không có Khâu Dạng, mà mở ra văn kiện, trang đầu tiên biểu hiện thình lình chính là Văn Nguyên, ngoại trừ tên họ giới tính ở ngoài, còn có Văn Nguyên tiền nhiệm mấy năm nay vì Vạn Danh sở làm việc quan trọng.
Ví dụ điều chỉnh thời gian tan tầm thành 5 giờ chiều, ví dụ như đem tiền lương nhân viên cũng tăng thêm chút, đối với nhân viên mà nói, Văn Nguyên tuyệt đối là một lão bản rất tốt, tuy rằng cậu trẻ tuổi nhưng tâm tư thành thục, sẽ ở trên chi tiết mượn sức viên chức, cung cấp cho mọi người một hoàn cảnh làm việc rất không tệ.
Trên bảng biểu còn có ảnh chụp của Văn Nguyên, có ảnh chính thức ăn mặc chính trang, cũng có ảnh ăn mặc đơn giản thường ngày, tuy rằng ở tuổi đó nhìn vẫn còn hơi non nớt, nhưng lớn lên cũng không tệ lắm, là một tiểu nãi cẩu trước mắt rất nhiều cô gái thích.
Thẩm Nịnh Nhược sờ cằm chính mình, mày liền không giãn ra quá.
Cô không biết có phải chính mình vừa mới sinh ra ảo giác hay không, cô nhìn ảnh của Văn Nguyên, cảm thấy mặt mày cậu và Khâu Dạng có chút tương tự.
Môi cô mím chặt, cảm thấy ý tưởng chính mình ở văn phòng Tần Duật có chút quyết đoán.
Ngộ nhỡ Văn Nguyên thật sự là em trai Khâu Dạng thì sao?
Cô nín thở, quay đầu lại, mở di động ra.
Đầu tiên cô là trả lời di động Khâu Dạng, rồi sau đó lại lên mạng tìm kiếm nhiều tin tức hơn về Văn Nguyên.
Văn Nguyên là công tử nổi danh khắp Kinh Thành, về tin tức của cậu kỳ thật không tính là ít, tin tức ẩn giấu về cậu cũng không nhiều lắm, tìm kiếm một hồi là có thể tìm thấy rất nhiều.
Thẩm Nịnh Nhược cẩn thận lướt, thẳng đến khi thấy có người nói mẹ Văn Nguyên họ "Khâu", ở trong nháy mắt kia đầu ngón tay cô liền ngừng lại, hơn nữa có chút run rẩy.
Trên thế giới thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Vẫn là nói vừa mới nghĩ "Ngộ nhỡ", trên thực tế không phải ngộ nhỡ, mà là trăm phần trăm sự tình.
Thẩm Nịnh Nhược khó khăn mà nuốt nước bọt, cô có chút không dám nghĩ, cô thấy tin tức càng ngày càng nhiều, cũng càng thêm mà khẩn trương, thẳng đến còn thấy ảnh của phu nhân.
Ở một khắc kia, cục đá trong lòng cô rơi xuống, cô nhìn phu nhân và Khâu Dạng mặt mày giống nhau, càng thêm xác định suy đoán của mình.
Nếu Văn Nguyên hiện tại ở rối rắm chuyện cùng Khâu Dạng tương nhận, như vậy đây có phải có nghĩa là mẹ Khâu Dạng, cũng chính là phu nhân hiện tại, cũng biết con gái Khâu Dạng này tồn tại hay không?
Liền ở công ty con trai mình nhậm chức, hơn nữa ngẩn ngơ chính là bốn năm.
Là lúc trước đã biết, hay là sắp tới mới biết?
Thẩm Nịnh Nhược trong đầu toát ra tới một vạn cái dấu chấm hỏi, cô hiện tại lâm vào bên trong hỗn loạn.
Trước đây cô nói với Khâu Dạng về sau khẳng định sẽ có cơ hội gặp lại mẹ mình, khi đó cô là đang an ủi Khâu Dạng, kết quả hiện giờ có khả năng thật sự sẽ thực hiện nguyện vọng này, Thẩm Nịnh Nhược lại có chút phát ngốc.
Cô tắt di động đi, bình phục hô hấp của bản thân.
Cô còn không có từ khiếp sợ trung hoãn lại đây, cô cần một chút thời gian, mặc dù 28 năm nay trải qua không tính là ít, nhưng đây cũng như cũ làm cô không biết làm sao.
Khâu Dạng là Tiểu Dương của cô, chỉ cần có liên quan đến Khâu Dạng, cô đều sẽ rất để bụng.
Đôi môi cô nhấp khẩn, bắt đầu lâm vào rối rắm ——
Trước tiên phải nói cho Khâu Dạng sao?
Cô vỗ vỗ trán, cuối cùng có được đáp án là: Không cần.
Chuyện của Khâu Dạng cô là nên để bụng không sai, nhưng vậy không đại biểu liền phải thượng thủ thượng miệng, hơn nữa lần này là việc nhận người thân mà Khâu Dạng vẫn luôn để ý, nên từ bản thân Khâu Dạng trải qua mới được.
Nếu cô tham dự vào trước, như vậy hương vị cùng tính chất liền sẽ phát sinh biến hóa rất lớn.
Sau khi Thẩm Nịnh Nhược nghĩ thông suốt, liền bình tĩnh lại, tính toán chính mình làm bộ không biết, cô chỉ hy vọng chờ Văn Nguyên cùng Khâu Dạng tương nhận ngày đó, đừng kích động đến Khâu Dạng.
Khâu Dạng lại gửi tin nhắn đến, nói bản thân và Nhạc Ngu sắp ăn cơm xong, chung quy là không có biện pháp ngồi