Chỉ là Khâu Dạng sợ mình nhìn lầm, nàng chỉ quen Việt Sở, cũng chỉ mới gặp qua Diêu Dao có một lần thôi, vì thế nàng quay đầu nghi hoặc nhìn Thẩm Nịnh Nhược, chỉ về hướng đó: "Đó là chị Diêu Dao sao?"
Thẩm Nịnh Nhược nhìn theo qua đó nhưng không nhìn thấy, ở đó đã không còn ai cả.
"Không nhìn thấy." Thẩm Nịnh Nhược trả lời, "Chắc không phải cậu ấy đâu, cậu ấy sẽ không bơi lội đâu, lúc trước chị có rủ cậu ấy tới nhưng cậu ấy không đi, nói bản thân là một con vịt ở gò đất*."
*Vịt ở gò đất: chỉ những người không biết bơi.
Khâu Dạng lông mi phẩy phẩy, cũng không chút hoài nghi: "Vậy chắc là em nhìn lầm."
Nhưng nàng nhận ra Việt Sở, chỉ là Khâu Dạng hiện tại không biết phải đối mặt Việt Sở như thế nào, từ lần trước ở bên sông đào bảo vệ thành đã nói những lời không hay, nàng và Việt Sở còn chưa gặp lại.
Việt Sở thao thao bất tuyệt gửi tin nhắn cho nàng, nàng cũng không nghiêm túc nhìn, đừng nói chi là đọc, nhưng đến sau khi tỉnh táo lại, nàng liền bắt đầu hối hận.
Lúc ấy nàng nói có hơi nặng lời, hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của Việt Sở.
Đặc biệt là lần này còn là nàng hẹn người ta ra, kết quả đến cuối cùng liền tự mình bỏ đi trước.
Khâu Dạng hiện tại chỉ cảm thấy chính mình rất thất lễ, giống như nàng không được giáo dục tốt vậy, ngày thường không gặp Việt Sở nàng đều có chút áy náy, huống chi hiện tại còn thoáng nhìn thấy, những áy náy ấy ngày càng sâu.
Thẩm Nịnh Nhược nhìn thấy Khâu Dạng thất thần, cô giơ tay qua vén tóc Khâu Dạng, quan tâm mà mở miệng hỏi: "Làm sao vậy?"
"Em......"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em vừa mới nhìn thấy học tỷ."
Thẩm Nịnh Nhược mày ninh lên: "Chính là vị học tỷ mà em nói lúc ấy không muốn phiền đến chị sau đó em đem Mập Mạp đến chỗ cô ấy sao?"
"Đúng vậy." Khâu Dạng gật đầu.
Các nàng giờ phút này đang xếp hàng, phía trước còn có ba người nữa.
Thẩm Nịnh Nhược cười cười: "Vậy gặp được cô ấy, nên em mới vui như vậy đúng không? Đều là có thể hỗ trợ em nuôi mèo."
"Nhưng......"
"Nhưng mấy ngày trước em đã nặng lời với chị ấy."
"Mấy ngày trước?" Thẩm Nịnh Nhược bắt được trọng điểm.
Khâu Dạng nhìn cô một cái: "Phải, chính là trước em phát sốt, em cùng chị ấy đi ra ngoài tâm sự, tại gió thổi ở bờ sông nên về mới bệnh đó."
"Hiện tại ngẫm lại kỳ thật cũng không phải tâm sự, mà là em đơn phương phát ra năng lượng tiêu cực, đến cuối cùng em còn tổn thương đến học tỷ, đến bây giờ em cũng chưa dám gặp chị ấy."
Khẳng định là phải tới tìm Việt Sở để xin lỗi, nhưng Khâu Dạng không biết phải mở miệng như thế nào, hơn nữa Việt Sở hình như cũng bận rộn công việc, Khâu Dạng càng không biết phải mở miệng như thế nào.
Thẩm Nịnh Nhược liền hiểu ngay, cô muốn nói cái gì đó, nhưng hiện tại ba người phía trước đều đã làm xong thủ tục, cô cũng giao thẻ hội viên cao cấp của mình ra, sau khi chờ chị gái lễ tân bố trí xong, nàng mới cầm thẻ cùng Khâu Dạng sóng vai đi vào trong.
"Tiểu Dương, em không cần quá tự trách, người khi ở trong trạng thái tiêu cực, đích xác rất dễ nói lời tổn thương người khác, chị tin học tỷ của em sẽ hiểu cho em."
"Không phải cô ấy còn gửi tin nhắn an ủi em sao?"
Nhân viên công tác đi ở phía trước dẫn đường chocác nàng, Khâu Dạng nghe thấy câu hỏi của Thẩm Nịnh Nhược lúc sau không do dự gật đầu: "Đúng vậy."
Việt Sở gửi tới một đoạn tin nhắn dài bên trong đều là an ủi cùng lời khuyên.
"Em xem, điều này chứng minh học tỷ của em không có để trong lòng, cô ấy còn suy nghĩ cho em, lời nói của em giống như mũi tên bắn trượt thôi."
"Hoặc nói đúng hơn là bởi vì cô ấy rất quan tâm đến em, cho nên những lời này kỳ thật không có tổn thương đến cô ấy, cô ấy biết tình huống lúc đó của em, dựa theo suy nghĩ của chị, nếu hiện tại em liên lạc với cô ấy, cô ấy khẳng định còn sẽ vui mừng với em hiện tại hồi phục."
Khâu Dạng lẳng lặng nghe, chờ Thẩm Nịnh Nhược nói xong, "Ừm" một tiếng, thử thăm dò nói: "Vậy......"
"Chờ khi kết thúc, em sẽ liên lạc với chị ấy ngay."
"Được."
Thẩm Nịnh Nhược vừa dứt lời, các nàng cũng tới phòng thay đồ, nhân viên công tác đưa các nàng đến đây liền xoay người rời đi, lại giống như lần trước, chọn áo tắm mang trang bị, liền ra phòng thay đồ tới bên bờ hồ.
Ở chỗ này gặp được Việt Sở là ngoài ý muốn, sau khi Khâu Dạng hạ quyết tâm, tâm tình cũng liền không có nặng nề nữa, ngược lại bởi vì phải xuống nước mà khẩn trương lên.
Thẩm Nịnh Nhược đưa nàng khởi động làm nóng cơ thể, nhưng khi cô quay lại nhìn, cô có thể nhìn thấy dấu vết mà cô để lại trên cổ Khâu Dạng tối qua, đó là dấu vết duy nhất cô để lại trên cổ Khâu Dạng cho một thời gian dài như đêm qua.
Lúc này lộ ra ngoài không khí, nhưng khi tóc của Khâu Dạng xõa xuống, nó sẽ bị che khuất hoàn toàn, mà hiện tại tóc Khâu Dạng đã được búi lên, và cổ hoàn toàn lộ ra cái gì cũng có thể thấy.
Áo tắm cùng quần bơi đều là bó sát người, càng có thể tôn lên dáng người của Khâu Dạng.
Khâu Dạng không thấp, được một mét sáu bảy, hơn nữa tỉ lệ cơ thể rất chuẩn, đôi chân dài trông cao hơn, có vẻ cao gầy, da thịt tứ chi nàng tương đối cân đối, các đường nét đầy đặn, từ sau lưng nhìn có chút mảnh khảnh, nhưng nếu nhìn từ bên cạnh mà nói, liền cảm thấy thịt trên người Khâu Dạng rất hội trưởng.
Ít nhất là