Mọi thứ thật hỗn loạn, phòng khác bây giờ giống một cuộc chiến.
Và chỉ có ba người trong số hộ không nói gì cả.
Akai Shuichi nếu như bình thường có lẽ anh sẽ làm ầm lên giống họ.
Nhưng chuyện này thì khác, anh chỉ lẳng lặng nhìn họ tranh cãi.
Dương Âu...!à có khi người đáng lẽ phản đối chuyện này và muốn ngăn cản, đấm vào mặt Hắc Thiên Hàn nhất là anh mới đúng.
Nhưng rồi cũng chỉ quay lưng lại với đám lùm xùm trong kia.
Và người đang cố gạt bỏ đi mọi thứ, dùng rượu để từ chối vài điều đã biết nó sẽ đến là Dương Nguyên...!anh không ngừng uống từng ly rượu vang đỏ như muốn chuốc say bản thân mình.
Sau một hồi lâu cũng đã gục...!à không là muốn gục mới đúng...
Sở dĩ ba người họ như thế vì bản thân họ đều biết...!Họ không bao giờ có thể xoa dịu đi vết thương lòng của cô....!Đừng thấy lúc nào với họ Thất Nguyệt Y đều cười nói....
Từ trước đến nay ai biết cô thật sự nghĩ gì chứ...
Rồi Akai Shuichi cũng không chịu được cảnh này mà đứng lên...
...---------------...
" Cốc..Cốc..."
- Nguyệt nhi anh vào được chứ!
Tiếng của Akai Shuichi vang lên sau cửa phòng Thất Nguyệt Y, làm cô gái vốn đang tập trung vào chiếc laptop để giải quyết công việc rồi đi sự chú ý.
- Vào đi ạ!
Nghe thấy lời đáp Akai Shuichi mở cửa bước vào, thấy cô đang làm việc anh chỉ trực tiếp ngồi xuống giường của cô.
Thấy anh vào cô cũng rời máy mà tựa mình xoay ghế ngối lại đối diện với anh.
Ánh mắt rà chừng, hỏi anh:
- Anh kiếm em không phải vì chuyện hồi nãy đó chứ?
- Tất nhiên là không!
" Không...!Không vậy hai người kia sao mãi không thấy vào vậy! (─.─||)...."
Ngoài cửa phòng thật ra đang còn Dương Nguyên và Dương Âu đứng ở ngoài với kiểu này chắc họ không muốn vào rồi!....
- Vậy...!_ Thất Nguyệt Y thấy tình cảnh này còn khó hơn phải đối phó với đám người của Jin lúc nãy nữa.
Mà thấy bộ dạng của Thất Nguyệt Y như vậy Akai Shuichi cũng không muốn vòng vo nữa, anh nói:
- Chuyện lần này cũng được mà! Em có người mình thích cũng chẳng phải chuyện gì xấu!
Lúc này Thất Nguyệt Y cũng khiêm mặt:
- Anh đừng xem lời nói của tên đó là thật! Hắn không phải bạn trai của em đâu!
- Ha...!cũng có sao đâu! Người yêu thôi mà, em đừng thấy bọn anh phản ứng như thế mà để mình cô đơn!
- Ôi anh! Đâu có chứ em đâu cô đơn gì! Còn có bọn anh mà!
- Ha...!em chắc chứ! Vậy làm người yêu của anh nhé! _ Lời vừa nói Akai Shuichi vừa tiến lại chỗ cô, hai tay chặn đường lui của cô, ép sát dần dần cho đến khi hai bên chỉ cách nhau chưa đến một xăng-tin.
Ánh mắt hai bên không hề né tránh phản chiếu lẫn nhau...!
Xong Akai Shuichi vẫn là người rời ra trước, gãi gãi đầu khó xử.
-