Câu nói "dịu dàng" từ anh khiến cô nhớ đến đêm cô bị anh "hành hạ" mà không khỏi rùng mình, cô ngước nhìn anh, vẻ mặt có chút lo sợ nhưng vẫn lời nói vẫn rất mạnh mẽ:
\- Chú làm sao "ăn" em ở đây được ? Có gì phải sợ chứ ?
Anh mỉm cười ra vẻ tự tin nhìn cô :
\- Bây giờ không được thì khi về nhà em cũng phải trả nợ cho anh thôi. Lần trước anh đã tha cho em một lần rồi.
\- Sao mấy chuyện này chú nhớ dai quá vậy ?
\- Vì anh là đàn ông!
Cô ngẫm nghĩ vài giây rồi hình như nhận ra điều gì đó, cô bất mãn nhìn anh:
\- Vậy chẳng phải dù có kêu chú bằng "anh" hay không thì em vẫn bị "ăn sao"?
\- Chính xác!\_ Anh thích thú nhìn cô.
Cô chu mỏ đáng yêu nhìn anh, mày đẹp có hơi nhíu lại:
\- Chú không công bằng!
Anh xoa đầu cô mỉm cười ngọt ngào:
\- Em cũng đâu có công bằng với anh ?
\-Em không công bằng chuyện gì ?\_ Cô thắc mắc hỏi anh.
\- Có ai gọi chồng mình bằng chú như em không ?
\- Chuyện đó...em...\_ Cô ngập ngừng.
\- Em không biện minh được ? \_ Anh đắc ý nhìn cô.
Cô biết không thể nói lại anh nên bèn lãng sang chuyện khác. Cô ngước nhìn lên bầu trời rời quay sang cười tươi rói với anh:
\- Chú xem sao trên trời đẹp chưa kìa, đã vậy còn sáng nữa ?
\- Thì sao nào trên trời mà chẳng sáng ? \_ Anh cố tình chọc cô.
\- Chú đúng là...không biết lãng mạn gì hết!
Trong cô giận hờn như lúc này thật đáng yêu khiến anh không nhịn được cười. Anh khẽ đưa tay vuốt ve gương mặt đẹp, tay anh đặc lên môi cô, anh thì thầm:
\- Em muốn lãng mạn phải không ?
Tim bất chợt cô đập mạnh nhưng cô không muốn anh nhận ra rằng tim mình đang đập liên hồi. Cô tỏ ra thờ ơ xoay mặt về hướng khác không thèm nhìn anh:
\- Bây giờ em không muốn nữa!
Anh mỉm cười lặng lẽ đưa môi mình đến gần môi cô. Cô không nói gì khẽ nhắm mắt để chuẩn bị đón nhận nụ hôn ngọt ngào từ anh. Khi hai đôi môi đang ở khoảng cách rất gần, chỉ chưa đầy một giây là sẽ chạm vào nhau thì bỗng một tiếng nói khá quen thuộc đối với anh vang lên:
\- Không ngờ gặp được anh Du ở đây ? Trùng hợp quá!
Anh và cô có chút giật mình, người đó không ai khác ngoài Đình Trân. Cô ta bước đến gần anh và cô, mỉm cười vui vẻ như thể cô ta được chào đón để có mặt ở đây. Anh và cô đang lãng mạn thì bị cô xen vào làm mất hết hứng thú.
\- Em đến đây cắm trại không ngờ gặp anh, may