Sau khi lái xe vào tầng hầm, Phương Tư Giai nhanh chóng dẫn theo hai cô gái nhỏ đi vào bên trong bệnh viện.
Từ xa xa, bọn họ đã thấy có rất nhiều cảnh sát đang đứng trước cửa phòng cấp cứu, ngoài ra còn có một ông cụ và vài người đàn ông trông giống như vệ sĩ cũng có mặt ở đó.
Trên đường đi đến đây, Phương Tư Giai không hề tiết lộ bất kỳ thông tin nào về cái chết của chồng cũ, bà chỉ nói muốn cho con gái được nhìn mặt ba mình lần cuối.
Vì vậy, khi nhìn thấy cảnh này, cả hai cô gái đều cảm thấy vô cùng hoang mang.
"Mẹ ơi, tại sao lại có cảnh sát ở đây vậy ạ?"
Phương Tư Giai không trả lời, chỉ nhẹ nhàng nắm cổ tay của con gái tiếp tục tiến về phía đám đông.
Không nhận được câu trả lời từ mẹ mình, Phương Nhã liền quay sang nói với Ninh Lạc Điềm: "Điềm Điềm ơi, mình sợ quá, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa."
Nhưng lúc này, sự chú ý của Ninh Lạc Điềm chỉ hướng về phía người thiếu niên mặc đồng phục học sinh đang đứng sừng sững giữa đám đông, thật không ngờ người đó lại xuất hiện ở đây!
Trước đó, cậu vội vàng rời khỏi Nghiêm gia với lý do có việc gấp cần giải quyết, hoá ra đây chính là việc gấp mà cậu nói.
Giây phút trông thấy Ninh Lạc Điềm cùng với mẹ con Phương Tư Giai đang tiến về phía này, Nghiêm Trạch Viễn vô cùng kinh ngạc.
Cách đây không lâu, Kim Hạn đã sai người thông báo tin này cho vợ cũ của Kim Đông Thành, lẽ nào người phụ nữ kia là Phương Tư Giai? Điều này cũng đồng nghĩa với việc Phương Nhã chính là con gái của Kim Đông Thành!
Kim Đông Thành còn có đứa con gái này sao? Trước giờ cậu chưa từng nghe Kim Hạn đề cập đến, hoặc là chính ông cũng không biết đến sự tồn tại của đứa cháu này.
Nhưng điều khiến cậu bận tâm nhất là sự xuất hiện của Ninh Lạc Điềm, tại sao cô cũng theo bọn họ đến đây?
Nén lại nỗi xúc động muốn tiến lại gần cô, Nghiêm Trạch Viễn chỉ đành đứng chôn tại chỗ, ánh mắt cậu thẳng tắp hướng về phía cô, cũng không hề có ý muốn lãng tránh.
"Tiểu tử.."
Kim Hạn vừa hoàn thành xong việc cung cấp cho cảnh sát những thông tin cần thiết để phục vụ điều tra, hiện tại tâm trạng của ông đã ổn định hơn một chút, đảo mắt một vòng lại thấy trợ thủ đắc lực của mình có gì rất lạ, ông lay nhẹ người cậu một cái:
"Ngươi bị làm sao vậy?"
Nghiêm Trạch Viễn chậm rãi thu lại tầm mắt, nhìn Kim Hạn khẽ lắc đầu.
Lúc này, khi thấy mẹ con Phương Tư Giai và Ninh Lạc Điềm xuất hiện ở gần khu vực đó, phía cảnh sát nhanh chóng tiến đến tiếp cận:
"Thật ngại quá, các vị muốn tìm ai?"
Nâng mắt nhìn vào khuôn mặt nghiêm nghị của vị cảnh sát, Phương Tư Giai điềm tĩnh đáp: "Tôi là vợ cũ của Kim Đông Thành, tôi đưa con gái đến đây để nhìn mặt ba nó lần cuối."
Trước khi thi thể của Kim Đông Thành được chuyển đến Viện Pháp y để tiến hành khám nghiệm, bà muốn cho con gái