Hàn Tử Thiên ôm người trở về nhà của mình, cánh cửa vừa được đóng lại anh ngay lập tức đè người ra mà hôn hít.
_ Ư chú đau.
_ Ha ~ Sam Sam.
Cậu nhóc Ái Bội Sam nằm dưới thân anh miệng nhỏ nỉ non kêu lên, Hàn Tử Thiên nghe thấy thế lại trở nên sung hơn, anh không ngại ngùng mà đưa tay của Ái Bội Sam sờ vào vật kia của mình.
_ Sam Sam nhìn nè, cái này là vì em mà nó mới to như vậy đấy.
Ái Bội Sam nghe lời này từ anh liền ngại ngùng đỏ mặt mà quay đi hướng khác, cậu muốn rút tay lại nhưng hoàn toàn không được, bàn tay cứ thế mà yên vị tại vật kia của anh.
_ Sam à, cho anh làm nha.
_ Anh chỉ làm một " chút " thôi.
Hàn Tử Thiên thì thầm vào tai của đối phương, Ái Bội Sam nghe vậy thì lưỡng lự đồng ý, nhưng có một điều mà cậu nhóc này sợ nên buộc phải nói ra.
_ Chú đeo bao đi, đừng chơi trần nếu không....
_ Sam Sam ngoan, nếu như cơ chuyện gì anh sẽ chịu trách nhiệm mà.
Hàn Tử Thiên biết cậu nhóc này định nói gì.
Cái quá khứ đau khổ kia dù muốn xoá nó đi cũng chẳng thể nào xoá được, thật không hiểu cái người gọi làm cha mẹ kia đầu óc chứa cái gì mà sẵn sàng mang con mình ra làm vật thí nghiệm nữa.
Hàn Tử Thiên cứ thế ôm lấy người lên phòng, vừa đi bàn tay anh làm việc không ngừng, từ áo khoác, cho đến đồ nhỏ của Ái Bội Sam đều bị anh cởi s.ạch.
_ Chú...
_ Đẹp lắm Sam Sam.
Ái Bội Sam ngại ngùng đưa tay che lấy thân thể, cậu nhóc không dám nhìn thẳng anh nữa rồi.
Hàn Tử Thiên thấy người thương của mình ngại ngùng như vậy trong lòng lại không khỏi thích thú, anh ngắm nhìn cơ thể đẹp đẽ của người thương rồi lên tiếng trêu đùa.
_ Cơ thể Sam Sam nhà ta đẹp thật nha.
_ Hức ...!chú xấu.
Hàn Tử Thiên đưa tay bỏ bộ đồ trên người mình ra, Ái Bội Sam nhìn thấy thì không khỏi đỏ mặt, là múi bụng nha, múi nào ra múi nấy luôn, và cả vật to đùng kia nữa.
_ Ch...chú định cho nó vào thật hả.
_ Tất nhiên rồi.
Ái Bội Sam kinh hãi mà nhìn vật kia, cái này còn lớn hơn cả tưởng tượng của cậu nữa, nếu mà đo chắc cũng phải vào khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy xentimét rồi.
Hàn Tử Thiên thấy vẻ mặt của người thương như này thì lại bật cười, đáng yêu thật nha.
_ Sam Sam cứ việc hưởng thụ thôi, việc còn lại để anh lo.
Hàn Tử Thiên lấy cravat bịt mắt đối phương lại, Ái Bội Sam bị bịt mắt chỉ biết ngoan ngoãn mà nằm im thôi.
_ Nếu đau thì nói anh nha.
_ Dạ.
Hàn Tử Thiên sau khi nghe thấy Ái Bội Sam dạ thì mới bắt đầu hành sự, anh đưa tay nới lỏng phía dưới ra trước tránh lúc mà nhét vật kia vào sẽ làm Ái Bội Sam đau.
_ Hức...!Ah~
_ Ngoan nào.
Ái Bội Sam nỉ non kêu lên, đây là lần đầu tiên cậu nhóc làm nha, khi cho vào đúng thật là đau thật nhưng Ái Bội Sam vẫn cố chịu đựng không nói ra, cứ như vậy Hàn Tử Thiên từng ngón từng ngón mà nhét vào rồi di chuyển.
Ái Bội Sam nằm hưởng thụ, rất nhanh từ đau đớn đã chuyển sang thành sung su.o.ng.
Cậu nhóc còn không quên cất giọng đòi hỏi.
_ Hức...!Hôn ah~ muốn hôn ư...
_ Được.
Hàn Tử Thiên yêu chiều mà hôn lên môi Ái Bội Sam, cậu nhóc nhanh chóng vòng tay qua ôm lấy cổ anh.
_ Sam muốn nhìn mặt anh không nào.
Hàn Tử Thiên cất giọng nhẹ nhàng, khi nhìn