Sau giờ học Ái Bội Sam cũng như sáng nay, cậu quyết định sẽ không đến chỗ Hàn Tử Thiên nữa thay vào đó là sẽ đi chơi với cô bạn của mình Mộc Lam.
_ Hiếm thấy cậu rủ tớ đi chơi nha.
Cô nàng Mộc Lam khoác lấy tay đối phương mà nói, Ái Bội Sam nhìn thấy cánh tay của cô bạn mình cũng phối hợp mà nắm lấy.
_ Lâu lâu tớ muốn thay đổi tâm trạng thôi mà.
_ Bộ có chuyện gì sao? Bình thường tớ thấy cậu toàn đi đến chỗ người kia mà.
Mộc Lam đưa tay xoa xoa cằm tỏ vẻ nghiêm trọng, đúng là mọi lần cậu bạn này của cô đều đi đến chỗ người kia nha, thế mà bây giờ vẫn còn ở đây, chắc chắn là có chuyện rồi.
_ Không có chuyện gì đâu mà, cậu đừng lo lắng quá.
Ái Bội Sam lên tiếng phản bác, nói thật thì cậu cũng không muốn nói dối đâu, chẳng qua là không muốn cô bạn này phải lo lắng cho mình thôi.
_ Tớ biết cậu đang nói dối.
_ Mộc Lam à....
_ Nói sự thật cho tớ biết đi.
Ái Bội Sam đứng hình, cậu ngơ ngác nhìn cô bạn thân đang hai mắt nghiêm nghị nhìn mình, không ngờ cô bạn này lại nhận ra cậu đang nói dối cơ chứ, xem ra khả năng nói dối của cậu giờ đây cũng tệ quá rồi đi.
_ Hai mắt cậu sưng đỏ như thế mà kêu là không có gì.
Mộc Lam đưa tay xoa nhẹ lên vùng khoé mắt của đối phương, đúng thật là dẫu sao cũng là bạn thân từ năm 11 tuổi thì tất nhiên cũng phải biết được bạn mình đang gặp vấn đề gì chứ.
_ Mộc Lam à.
Nhìn thấy cô bạn thân đối sử ôn nhu, nhẹ nhàng với mình như vậy Ái Bội Sam liên có chút tủi thân, đôi mắt khẽ rưng rưng nước mắt, miệng nhỏ cũng bặm lại.
_ Ấy bậy bậy, đừng có khóc mà.
_ Nhưng tớ hức...!tớ buồn.
Mộc Lam lên tiếng dỗ dành cậu bé mít ướt này, Ái Bội Sam là kiểu người nhạy cảm và dễ khóc nên khi được ai an ủi cậu nhóc lại càng khóc thêm.
_ Sam Sam à đừng khóc, tớ thương cậu mà.
_ Huhuh Lam à.
Ái Bội Sam oà khóc trong vòng tay của cô nàng này, cũng may à hai người còn đang ở trong lớp học, bạn bè thì về hết rồi nên nếu mà khóc thì sẽ không bị ai nhìn thấy.
_ Khóc đi, nào khóc hết thì hãy nói cho tớ nghe mọi chuyện.
_ Tớ sẽ ngồi đây với cậu.
Mộc Lam ôm lấy đối phương hai tay vỗ về an ủi cậu bạn mít ướt này.
Ái Bội Sam khóc được một lúc cũng thôi, cậu quyết định kể lại những gì mình nhìn thấy.
_ Ngày hôm qua tớ đi đến chỗ chú như mọi lần, tớ nhìn thấy chú ấy và một cô gái nữa hai người họ cười nói rất vui vẻ...
Ái Bội Sam nói đến đây thì rưng rưng nước mắt nhưng cậu nhóc vẫn gắng kìm nén mà nói tiếp.
_ Tớ thấy hức...!Hai người họ ôm và hôn nhau Mộc Lam à huhuh.
_ Tớ đau lắm, tớ thật sự rất đau Lam à.
_ Bội Sam.
Cậu nhóc lại một lần nữa oà khóc nức nở, cô nàng Mộc Lam nhìn bạn mình khóc đến như vẫy cũng rất đau lòng, cô chẳng biết nên làm gì cả cũng chỉ có thể ở cạnh mà vỗ về dỗ dành cậu nhóc mít ướt này ngừng khóc thôi.
_ Sam Sam ngoan nào, chúng ta đến khu trò chơi đi, đến đó mọi nỗi buồn đều sẽ bay hết.
_ Ừm.
Ái Bội Sam đưa tay lau nước mắt sau đó cầm cặp và theo chân cô bạn của mình đi đến khu trò chơi.
...----------------...
_ Cậu chơi trò nào, hay là chơi đua xe không.
Mộc Lam đưa tay chỉ vào máy đua xe bên góc trái,