Diệp Sở Ly ở trấn Linh Khê một ngày, Linh Khê trấn không nhỏ nhưng không phải nơi tề tựu của các bang phái bà võ lâm minh. Ở đây lâu cũng chẳng có tác dụng gì. Diệp Sở Ly sau một ngày nghỉ ngơi, liền tiếp tục lên đường. Tin đồn Thần Sứ Vong Xuyên xuất cốc đã lan truyền rồi, cậu ở lại rất phiền phức, đặc biệt đối với mấy con người hóng hớt. Cơ mà Diệp Sở Ly vẫn là quá coi thường tế bào paparazzi hóng hớt của những người rảnh rỗi rồi. Cậu mất mười ngày chạy như điên đến Bắc thành mà tin tức đã lan ra khắp võ lâm rồi. Cái gì tuyệt thế yêu nhân, đẹp kinh động lòng người, cái gì mà là hồ ly chuyển thế??? Nầu nầu, cậu là người, Diệp Sở Ly ngồi ở tửu lâu uống trà tâm thật mệt mỏi.
Diệp Sở Ly ở trên tửu lâu tầng hai nhìn xuống đường xá đông đúc của Bắc thành. Bắc thành là nơi tập trung các môn phái lớn, ở đây cũng là nơi ở của Võ lân Minh chủ. Triều đình và võ lâm đặt ra hiệp nghị ngầm, triều đình sẽ không quản võ lâm
Tầng hai này tầm nhìn rất tốt, Bắc thành lại là nơi sầm uất phát triển không khác gì Kinh Thành, ngồi trên đây có thể thu hết gần như toàn bộ khung cảnh bên dưới.
" Bắc thành không ngờ còn náo nhiệt như vậy!"
" Tất nhiên là náo nhiệt. Thần Sứ lâu ngày không ra ngoài, đối với mọi chuyện có thể chưa biết"
Diệp Sở Ly ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, hắn mặc y phục xanh lam, nhìn chất liệu liền biết không phải người thường, dung mạo tuấn tú ôn hòa khiến người ta có thiện cảm, trên môi là nụ cười nhẹ nhành, tay cầm quạt giấy khẽ phe phẩy.
" Ngươi biết ta là Thần Sứ? "
" Ta có thể ngồi xuống sao?"
Diệp Sở Ly khẽ gật đầu.
" Tại hạ là Chu Thanh Vân là thiếu thành chủ, kiến quá Thần Sứ."
" Diệp Sở Ly, Thần Sứ Vong Xuyên "
" Ồ, vậy ta gọi Thần Sứ là Diệp huynh đi" Chu Thanh Vân nhận được sự đồng ý ngầm của Diệp Sở Ly liền bắt đầu nói " Diệp huynh có thể chưa biết, việc Thần Sứ xuất cốc cả võ lâm này đều đã biết rồi. Tuy Linh Khê trấn không lớn không nhỏ nhưng tin tức vẫn truyền đi rất nhanh. "
" Lúc đến đây có rất nhiều người nhìn ta." Diệp Sở Ly không mặn không nhạt đáp lại một câu.
" Đó là bởi vì Diệp huynh dung mạo hơn người, khí chất xuất trần"
" Có sao? Thiếu thành chủ tìm ta có chuyện gì sao?"
Chu Thanh Vân cười " Không có, chỉ là muốn thỉnh giáo Thần Sứ. Không biết lần này ngài xuất cốc là có chuyện gì?"
Diệp Sở Ly im lặng cân nhắc một chút, cái lý do này liệu có ổn không nhỉ " Quỷ Sai bỏ nhà ra đi rất lâu rồi, Bọn trẻ ở nhà rất nhớ hắn" Diệp Sở Ly suy tư nhăn mày gõ bàn.
Chu Thanh Vân kinh ngạc trong chốc lát. Y cũng biết Vong Xuyên Cốc còn có một Quỷ Sai. Cơ mà bây giờ Thần Sứ đi tìm Quỷ Sai lại còn do bọn nhỏ ở nhà nhớ hắn. Bọn nhỏ kia là ý gì, ý là bọn nhỏ hay là...
" Haha, Diệp huynh thật vui tính. " Chu Thanh Vân cạn ngôn rồi.
Diệp Sở Ly cực kỳ nghi hoặc, cậu có vui tính sao???
Hai người trò chuyện chưa được bao lâu, Diệp Sở Ly liếc xuống bên dưới thấy Dương Minh Ngọc đang xách kiếm đi dạo trên đường. Là nữ chính của thế giới này, Dương Minh Ngọc tất nhiên phải là một nữ chính đủ tư cách. Dung mạo nàng ta rất xinh đẹp, thanh thuần dịu dàng, nàng ta chính là võ lâm đệ nhất mĩ nhân, nhưng Diệp Sở Ly nhìn thế nào cũng thấy mình mới đẹp nhất. Dương Minh Ngọc võ công cũng rất tốt, so với một đám tầm thường thì rất tốt, nhưng nêu so với hàng cao thủ thì nàng ta còn kém quá nhiều, sở dĩ được tung hô như vậy là bởi vì nàng là con gái Trích Hoa Dương Minh Thuận, trong hàng cao thủ võ lâm thì Dương Minh Thuận cũng cực có tiếng, nàng ta lại còn được minh chủ võ lâm trẻ tuổi Địch Quốc Cường điên cuồng theo đuổi, dung mạo xinh đẹp, chỗ dựa to lớn muốn không nổi cũng không được. Huống chi thời này ai cũng rảnh rỗi, Diệp Sở Ly đã chứng kiến kỹ năng rảnh rỗi kiếm chuyện nói lợi hại của người cổ đại rồi, thật sợ hãi.
Diệp Sở Ly chống cằm, ở trên cửa sổ nhìn xuống Dương Minh Ngọc đang đi bên dưới. Địch Quốc Cường khuôn mặt tươi cười đi phía sau nàng ta, á à lại còn làm hộ hoa sứ giả nữa à. Diệp Sở Ly có chút mệt, Dương Minh Ngọc chỉ cần dừng lại chỗ nào lâu một chút Địch Quốc Cường nhất định vung tiền mua. Mẹ nó chứ thuộc tính tổng tài à không minh chủ bá đạo kia phát huy đến thật là siêu nhân.
Chu Thanh Vân quan sát Diệp Sở Ly thấy cậu đang nhìn hai người kia, Chu Thanh Vân nghi hoặc. Diệp Sở Ly chắc sẽ không thích Dương Minh Ngọc đó chứ???
" Đó là Dương Minh Ngọc, con gái của lão tiền bối Dương Minh Thuận "
" Ta biết, đúng là xinh đẹp giống lời đồn"
Chu Thanh Vân trợn mắt, không phải thật chứ.
" Nàng ta với ta ai đẹp hơn?"
Chu Thanh Vân đang định mở miệng khuyên, lập tức chết máy(゚Д゚?)) không phải là thích sao? Là vấn đề ai đẹp hơn sao???
" Haha, Thần Sứ Vong Xuyên tất nhiên đẹp hơn"
Diệp Sở Ly nhìn Chu Thanh Vân một cái " Ta đi mách nàng!" Nói xong trực tiếp đứng dậy bay ra ngoài.
Chu Thanh Vân kiểu乁( •_•)ㄏ, Thần Sứ ngài đang đùa sao? Chu Thanh Vân để lại một thỏi bạc nhỏ lại vội đuổi theo.
Diệp Sở Ly vừa nhảy xuống chân chưa có chạm đất liền có một bóng đen bay vụt qua bọc cậu vào trong áo bào đen ôm chặt lại. Diệp Sở Ly vẻ mặt mộng bức. Ư...ai vô duyên vậy chứ??? Chu Thanh Vân ở ngay đằng sai trợ trắng mắt suýt thì trượt chân.
Nam nhân một thân bào đen dáng người cực cao. Khuôn mặt phải nói là đẹp trai đàn ông chết ngươi, Diệp Sở Ly ở trong lòng người ta cảm nhận được cơ bắp săn chắc. Cái người này nha nếu không có việc gì có khi