Đường từ thành phố này đến Lam Châu rất xa, phải đi qua hai tỉnh nữa tức là trong đường đi sẽ phải qua nhiều thành phố lớn. Bây giờ họ đang trên đường đến B thị. B thị là con đường ngắn nhất đến Lam Châu, nhưng mạt thế bùng nổ con đường này cũng chứa đầy rẫy những nguy hiểm, ban ngày phải cấp tốc lên đường, ban đem phải tìm chỗ chú lại, cầu đường bị phá hủy, giao thông lại tắc nghẽn nên tốc độ di chuyển không hề nhanh.
Diệp Sở Ly ngồi trong xe nhìn ra ngoài cửa sổ, Thẩm Miễn thấy cậu như vậy liền sát lại trò chuyện.
" Tiểu Diệp, người ta nói cậu thích Thiếu tướng, có phải thật không?"
Diệp Sở Ly trong lòng à một cái, thụ chính đang làm gì đây, lên mặt với cậu à? Diệp Sở Ly bình tĩnh " Khi đức thì đúng là thế, bây giờ thì chưa biết, mạng còn chưa giữ được lấy đâu ra hơi sức lo thích người khác"
Thẩm Miễn gật gật đầu " Tiếc nhỉ, tôi thấy hai người xứng đôi như vậy"
Hai người lại im lặng một lúc, Thẩm Miễn thở dài " Mạt thế như này không biết còn bao lâu nữa mới hết, em gái tôi được đưa đến Lam Châu rồi, không biết có bình an không. Tiểu Diệp nếu như mạt thế đến giống như tiểu thuyết, con người có thể thức tỉnh dị năng liền tốt rồi.". Truyện Kiếm Hiệp
Lại là không gian im lặng ba giây, hai giọng nói đồng thanh vang lên " Có đó!"
Diệp Sở Ly và Lạc Sở Thiên quay ra anh nhìn tôi tôi nhìn anh, Lạc Sở Thiên trong lòng khó chịu không thèm nhìn mặt cậu. Diệp Sở Ly đành phải giải thích cho Thẩm Miễn. Cậu biết thụ với công chính của thế giới này không phải người xấu, thụ chính chậm nhiệt, công chính chậm nói, còn nguyên chủ chết chẳng qua là tự nguyện thôi, nhân vật chính vẫn lo hậu sự cẩn thận tỏ lòng biết ơn, cơ mà mạt thế đến liền không còn thời gian nghỉ nữa. Thụ chính như này cậu cũng không ngại kết bạn.
" Thật ra mạt thế bắt đầu, đã có một số người thức tỉnh dị năng, dị năng khác nhau có cập bậc giống nhau, anh nếu đọc tiểu thuyết mạng cũng biết rồi, ngoài kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, tinh thần, tốc độ, sức mạnh còn có dị năng hiếm lôi băng, tiên tri, không gian, biến dị, và cực kỳ hiếm như ám, quang, sao chép rất nhiều rất nhiều loại nữa. Các dị năng này cần thăng cấp, cấp càng cao thì càng mạnh. Nhưng mà những người thời kỳ đầu mới thức tỉnh dị năng chỉ ở cấp một, có thể dùng chút xíu quá sức sẽ chóng mặt ngất xỉu hoặc thậm chí mất luôn dị năng. Cái này truyện nào cũng biết thế rồi. Bây giờ chắc cũng có người có dị năng rồi đi"
Diệp Sở Ly nói, mọi người trong xe đều vểnh tai lắng nghe, cái vấn đề dị năng này cực kỳ cực kỳ quan trọng đó
" Cậu có chưa Tiểu Diệp " Thẩm Miễn ánh mắt mong chờ nhìn Diệp Sở Ly, cả mọi người trong xe cũng nhìn cậu
Diệp Sở Ly suy nghĩ một chút, vẫn là cho họ thấy đi nhỉ, ánh mắt kia nhìn sao cũng có chút đáng thương. Diệp Sở Ly xòe hai bàn tay ra hai, tay bên phải xuất hiện một xoáy nước nho nhỏ, tay bên trái lại mọc ra một cái dây leo cây cuốn lấy tay Diệp Sở Ly, mọi người đều há hốc mồm, đây là song hệ dị năng.
" Cậu... cậu đây... "
" Là song hệ dị năng, chắc một thời gian nữa có thể lên cấp ba" Diệp Sở Ly trả lời Hà ca.
" Lúc nãy không phải cậu nói là mới thức tỉnh đều là cấp một sao?"
" Đúng là thế, nhưng tốc độ tăng cấp tùy thuộc vào từng người không phải ai cũng giống nhau. Với lại ngay ngày đầu tiên tang thi xuất hiện tôi đã có dị năng rồi"
Diệp Sở Ly nhìn hết một lượt người ngồi trong xe, ai cũng đang ở trong trạng thái kinh hách bàng hoàng. Đây là dị năng, là thức sức mạnh đặc biệt có thể tiêu diệt tang thi.
" Cậu có thể điều khiển chưa?" Thẩm Miễn dò hỏi.
" Có thể nhưng không trong thời gian dài được" Diệp Sở Ly gật gật đầu, thu lại dị năng trên tay, chính là vào thời điểm này, Diệp Sở Ly cảm thấy có một dòng điện chạy từ bàn tay phải lan ra khắp toàn thân khiến cả người đều tê dại.
" A" Diệp Sở Ly kêu lên một tiếng bắn cho Lam Châu một ánh mắt hung ác.
Lạc Sở Thiên nhếch khóe miệng cười trào phúng, ha có chút thế mà cũng đem ra khoe khoang, thói kiêu ngạo không bao giờ sửa được. Lại cứ mỗi khi nhìn đến Diệp Sở Ly cười nói, bá vai bá cổ với đồng đội hắn, thân thiết bói chuyện với người ta, khoe ra dị năng của mình là trong lòng hắn lại rục rịch tức giận.
" Có một chút thế cũng không chịu được?" Lạc Sở Thiên bất thiện nhìn Diệp Sở Ly cả người vẫn còn hơi run run.
Diệp Sở Ly nghiến răng nghiến lợi, nam chính được lắm, tính xấu bỏ không được. Sau này cậu nhất định đánh hắn đến kêu cha gọi mẹ.
" Thiếu tướng đây là muốn trả thù riêng à, tôi có làm gì ngài đâu nhỉ?"
Mọi người trong xe đều vẻ mặt mộng bức nhìn Diệp Sở Ly và Lạc Sở Thiên.
" Không có, tôi chỉ là muốn kiểm tra xem nước của cậu có dẫn điện không