Lạc Sở Thiên cõng Diệp Sở Ly xuống núi, kiếm một chiếc xe cũ vãn còn chạy được bị vứt lại trên đường, để cậu ngủ an vị ở ghế sau hắn mới lên phía trước khởi động xe. Mạt Lị đã chết sẽ không còn ai ngăn cản hắn nữa rồi.
Căn cứ Lam Châu ở ngay trước mắt, Lạc Sở Thiên lái xe đến gần. Từ cửa vào thấy một đội quân đanh đứng canh gác, đoàn xe nối dài chờ kiểm tra để được vào căn cứ. Bức tường cao vút che khuất cả mặt trời tạo thành một thành trì hùng vĩ vững chắc.
Lạc Sở Thiên gọi Diệp Sở Ly tỉnh dậy, hai người họ đến rồi, ngủ nữa sẽ không thể kiểm tra được.
" Đến rồi sao?"
" Đến rồi, còn khó chịu không?"
Diệp Sở Ly liếc hắn một cái, còn biết cậu mệt hả, tang thi cũng không phải xác, tất nhiên là mệt rồi. " Anh đoán xem, anh cũng nằm xuống để tôi làm xem có mệt không?" Diệp Sở Ly nhướn mày khiêu khích.
Lạc Sở Thiên cười, điều khiển xe chầm chậm tiến lên, một chút nữa là đến bọn họ rồi.
Xe phía trước tiến vào bên trong, Lạc Sở Thiên cũng lái xe lên phía trước để kiểm tra. Hai người họ từ khi mạt thế bắt đầu đến khi về được căn cứ Lam Châu đã gần một tháng rồi. Các người tưởng lần đó khiêng lên núi dã chiến phát là xuống luôn hả. Ha ha, ngây thơ ghê, xuống là bởi vì chỗ nào cũng một phát hết nơi rồi mới xuống đó. Hỏi xem Diệp Sở Ly có mệt chết không, với lại áp vào thể lực với mật độ làm việc của Lạc Sở Thiên, má nó sắp giết cậu luôn rồi.
Kiểm tra tiến hành cẩn thận xong hai người liền vào trong. Bởi vì ở cửa căn cứ không được phép tập trung đông người gây ách tắc nên người nhà cũng không được phép ra đón. Lạc Sở Thiên đưa Diệp Sở Ly về nhà. Nhà trong căn cứ không có thời gian chuẩn bị chỉ có thể phân ra ba khu, khu quân sự, khu nghiên cứu và khu dân thường. Cho dù có là tỉ phú vào đây vũng chỉ có thể ở khi dân thường mà thôi. Mấy khu chung cư không đủ ở thì dựng thêm nhà gỗ, lều...
Diệp Sở Ly nhìn tòa chung cư trước mặt, Diệp gia ở đây. Hai ông anh trai với ba mẹ đều ở đây. Mạt thế đã gần một tháng, không biết có thêm người thức tỉnh dị năng hay không. Diệp Sở Ly ấn nút thang máy di chuyển lên trên.
Diệp nhị ca nghe tiếng chuông cửa liền vội vã chạy ra, quân đoàn của Lạc thiếu tướng đã trở về rất lâu rồi mà tung tích của Lạc Sở Thiên với Diệp Sở Ly mãi vẫn chưa thấy đâu. Cả nhà đều rất lo lắng thế mà quân đoàn lại không có động tĩnh gì. Diệp nhị ca mở ra cánh cửa nhất thời sửng sốt.
" Em... em trở về rồi!"
Diệp nhị ca mừng đến phát điên, đơ đơ chắn lối ra vào. Diệp Sở Ly cười, người nhà của thân thể này rất yêu thương ' Diệp Sở Ly '.
" Nhị ca, anh có định cho em vào nhà không đấy?"
Diệp nhị ca ngớ ra lúc này mới biết mình đang chắn trước cửa ra vào, Diệp nhị lập tức nghiêng người để Diệp vào nhà.
Mẹ Diệp vừa từ trong bếp đi ra thấy Diệp Sở Ly không ngăn được nước mặt, chạy đến ôm chặt Diệp Sở Ly khóc nức nở.
" Mẹ, mẹ đừng khóc, con về rồi mà."
" Không được, con phải để ta ôm một chút, lo chết ta rồi. Con mà xảy ra chuyện gì ta làm sao mà sống nổi."
Ba Diệp không ở nhà, Diệp Sở Ly bị mẹ Diệp lăn qua lăn lại một vòng làm cậu bất đắc dĩ muốn chết.
" Con đi đâu vậy, sao không về cùng quân đoàn?"
" Mẹ con thức tỉnh dị năng, thiếu tướng cũng vậy, hai người tụi con ở bên ngoài rèn luyện dị năng một chút mới về!"
Choang.
" Con... con nói gì?"
" Tiểu Diệp em có nói thật không?"
Cả mẹ Diệp lẫn Diệp nhị ca đều bất ngờ, mẹ Diệp lại sắp có hiện tượng rơi nước mắt ầm ầm rồi.
" Thật mà!"
" Tiểu Diệp con của mẹ giỏi quá đi!"
Mẹ Diệp ôm lấy Diệp Sở Ly, Diệp nhị ca cười đến ngoác cả mồm.
" Thế là cả nhà mình có ba người thức tỉnh rồi!" Diệp nhị ca nói
" Ba người?" Diệp Sở Ly bất ngờ.
" Phải!" Mẹ Diệp gật gật đầu " Đại ca con thức tỉnh dị năng hệ hỏa, đã gia nhập quân đoàn rồi, chỉ là bây giờ quân đoàn chưa xác định được phương hướng huấn luyện nên vẫn huấn luyện như bình thường. Còn nhị ca con thức tỉnh dị năng hệ thổ, vừa mới hôm qua, cho nên chưa đi thông báo. Trong căn cứ cũng có nhiều người thức tỉnh lắm!"
Diệp Sở Ly mừng như điên, như vậy mới thật tốt, cậu nhất định phải vào quân đoàn, cậu có thể huấn luyện bọn họ.
" Mẹ, con cũng muốn vào. Con là tam hệ dị năng bằng cấp bậc với thiếu tướng, hai bọn con bây giờ có thể nói là cấp cao nhất, lại có kinh nghiệm sỉ dụng nâng cấp dị năng. Nhị ca, em sẽ làm anh mạnh lên."
Diệp Sở Ly hào hứng sắp chết, cơm cũng ăn ngon hơn.
" Haizzz", mẹ Diệp thở dài, " Lương thực bây giờ rất thiếu thốn, bề ngoài căn cứ cố gắng gượng cung cấp đủ lương thực cho mọi người, nhưng cũng không biết khi nào chúng ta sẽ trở lại cảnh phải ra ngoài tìm lương thực."
" Mẹ, cái này không cần lo, con có."
___________________
Sáng ngày hôm sau, Diệp Sở Ly cố gắng dậy sớm sửa soạn lại bản thân một chút vừa trở ra liền nghe thấy tiếng chuông cửa, Diệp nhị ca ra mở cửa thấy là một quân nhân liền mời vào nhà.
" Hà ca!" Diệp Sở Ly kinh ngạc.
" Ai nha, Tiểu Diệp cậu sao lại bất ngờ vậy nha!"
" Em quen sao?" Diệp nhị ca nghi hoặc.
" Đây là cấp dưới của Thiếu tướng, Hà ca, đây là nhị ca của tôi Diệp Sở Hoàng."
" Chào Tiểu Diệp ca." Hà ca bắt tay với Diệp nhị ca.
" À, Tiểu Diệp, thiếu tướng bảo tôi đến