Diệp Sở Ly đến sáng hôm sau tỉnh lại trở về quân khu mới nhớ ra chưa nói chuyện của đại ca cùng Thẩm Miễn cho Lạc Sở Thiên, hai cái người này làm người khác mệt mỏi theo luôn.
“ Em chưa nói chuyện của đại ca với Thẩm Miễn cho anh nhỉ?”
“ Giờ em nói đi” Lạc Sở Thiên bẻ tay lái cua vào cổng khu quân sự.
“ Chính là nếu cứ để cho hai người họ như vậy liệu có ổn không đó?”
“ Em muốn đánh cược một chút không em yêu?” Lạc Sở Thiên tung mồi dụ.
“ Cược kiểu gì?” Diệp Sở Ly bật người khỏi ghế nhất thời nơi bé nhỏ nào kia truyền đến đau nhức làm cậu lập tức ngồi yên trở lại.
Lạc Sở Thiên liếc thấy, trong mắt chàn đầy ý cười “ Không phải người ta có câu say rượu nói thật sao?” hắn nhướn mày, vợ nên thực tế một chút, giống như lúc ngồi trên người hắn vậy.
“ Anh nha ~~~. Già đầu rồi mà không nghiêm túc gì hết à. Người ta còn có câu say rượu loạn tính nữa!” Diệp Sở Ly ầm thầm suy tính đến đống rượu trong không gian, hình như có một bình rượu cậu lấy trong kho tài bảo cả Vong Xuyên Cốc cậu vẫn luôn giữ lại, làn trước sếp đồ để ở đâu ấy nhỉ???
Lạc Sở Thiên nhìn thấy khuôn mặt suy tính của vợ mình rồi. Haizzzz, hai cái con người kia tốt nhất tửu lượng tốt một chút
____________________
‘Nó’ ngồi trên ghế, ngắm nghía nghiên cứu của bản thân, bỗng chốc ‘nó’ nở một nụ cười quỷ dị, khuôn mặt tím tái vặn vẹo đến đáng sợ, ‘nó’ cười thật lớn làm đám tang thi cấp cao đứng đằng sau nó run rẩy sợ hãi.
“ Vương, hai tên kia không thành công, chúng ta…”
“ Không sao, ta biết không thể thành công nhanh như vậy được, các ngươi không cần phải cảm thấy sợ hãi, mọi chyện cứ tiến hành như kế hoạch là được.”
“ Vâng.” Đám tang thi cấp cao chầm chậm lui ra đằng sau.
‘Nó’ thấy tất cả đã đi hết, khuôn mặt đang tươi cười biến thành một bộ mặt âm u đầy tử khí, trong đôi mắt là lạnh lẽo cùng sát khí và hận thù.
“ Diệp Sở Ly, Lạc Sở Thiên, là các ngươi ép ta, là các ngươi ép ta, các ngươi đáng chết, đáng chết”
‘Nó phóng ra một luồng khói đen, đồ vật xung quanh bị khói đen chạm vào nháy mắt bị ăn mòn đến không còn một mảnh vụn kèm theo một mùi hắc đến nồng nặc.
______________
Diệp Sở Ly đang nghĩ cớ để hai người kia say một bữa bất chợt cảm thấy nhói một cái, rõ ràng cậu cảm nhận được ác ý từ một thứ gì đó với cậu, còn là một thứ vô cùng nguy hiểm. Không được, cậu phải đi kiểm tra, Diệp Sở Ly lập tức lấy xe đi ra khỏi căn cứ, cậu cảm giác nó ở ngay đây, rất gần với cậu. Là thứ gì? Ngẩng đầu nhìn núi Phù Quang rậm rạp um tùm, Diệp Sở Ly đột nhiên có linh cảm, cậu nhất định phải lên đây kiểm tra.
Lấy bộ đàm liên lạc lại với Lạc Sở Thiên, Diệp Sở Ly cất bước đi lên trên núi. Ngọn núi này trước đó đã đi rồi, cậu thuộc từng ngóc ngách của nó, cơ mà không hiểu so vẫn cảm thấy có chút khác biệt nhưng khác biệt chỗ nào cậu lại không thể nói rõ được.
Càng gần đỉnh núi, Diệp Sở Ly càng cảm nhận được bầu không khí áp bách, núi Phù Quang vốn không phải là thế này, chắc chắn có chuyện gì đó. Diệp Sở Ly nhảy lên một cái cây cao, đưa mắt nhìn ra xung quanh. Tang thi ở dưới chân núi rất nhiều nhưng trên núi lại rất ít, quan sát thấy mấy con tang thi kia giống như cố gắng tránh đi lên đỉnh núi, có gì ở đó khiến chúng sợ hãi đến nỗi phải tránh đi.
Diệp Sở Ly xác định lại vị trí ngày hôm nay mình đến rồi vội quay trở về. Nếu cậu cố gắng ở lại một chút nữa nhất định sẽ thấy được trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một cửa hầm, một đám tang thi cấp cao đã che giấu đi khí tức chạy ra ngoài.
“ Em vừa đi đâu vậy?” Lạc Sở Thiên có chút vội vàng thấy Diệp Sở Ly quay về liền vội vã kéo cậu đến phòng họp, nơi này là phòng họp của các chỉ huy cấp cao, Diệp Sở Ly cũng có một ghé trong này.
“ Có chuyện gì vậy?”
“ Chuyện lớn là đằng khác. Thượng tướng không muốn để lộ chuyện này ra ngoài nên bảo hai chúng ta đi giải quyết.”
Cánh cửa phòng mở ra, hai người nhanh chóng vào trong rồi đóng cửa lại. “ Thượng tướng”
Tôn thượng tướng thở dài thườn thượt, khuôn mặt già nua nhăn lại “ ta vừa nhận được báo cáo, phát hiện căn cứ Thuẫn Châu đột nhiên xuất hiện dị trạng.”
“ Dị trạng?” Diệp Sở Ly cũng nhíu lại. Cái này không xuất hiện trong kịch bản.
“ Đúng vậy, có bằng chứng cho thấy xuất hiện rất nhiều tang thi cấp cao đang ở đó. Chưa biết là cấp nào nhưng số lượng lại rất lớn. Nếu không xử lý chúng có khả năng sẽ điều khiển những tang thi bình thường khác tấn công chúng ta.”
Căn cứ Thuẫn Châu đã bị hủy, bây giờ lại thấy xuất hiện tang thi cấp cao ở đó, còn cả sự việc ở núi Phù Quang hôm nay, cậu cảm thấy vẫn là có chút trùng hợp, nếu tính cả chuyện tang thi triều vừa rồi, Diệp Sở Ly không thể dừng lại suy đoán đây là tác phẩm của ‘nó’.
“ Được, để chúng tôi xử lý đi.” Hai người đồng ý với thượng tướng, quay về chọn lấy một vài người đi cùng.
“ Quá trùng hợp rồi. Em yêu, anh nghĩ chúng ta phải đi kiểm tra lại một vài thứ.”
“ Còn nữa, hôm nay em phát hiện ra một chuyện, Thiên, núi Phù Quang giống như có gì đó.”
“ Em lúc nãy chính là lên núi Phù Quang à? Nhỡ đâu có chuyện gì xảy ra thì sao, em lại không gọi anh …”
“ Không sao, chính là đột nhiên có cảm giác không tốt muốn đi xem một chút. Anh nói có khi nào trên đó thật sự có gì…”
Lạc