Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Hay lắm!
Trương Tiểu Kiếm lập tức trừng mắt:
- Nhanh nhanh nhanh, vậy thì chúng ta tất yếu phải dùng rồi!
Hệ thống:
- Xin hãy bắt đầu buổi biểu diễn của cậu.
Âu cơ!
- Ê, anh còn ổn không thế? – Trương Tiểu Kiếm cười hì hì nhìn Kim Jae Woo: - Võ thuật cổ điển của chúng tôi thế nào? Có uy lực chứ?
Kim Jae Woo: “…”
- Tôi không tin! – Kim Jae Woo nằm trên sàn nhà thở hổn hển mấy phát, cả giận: - Nhất định là anh đã ăn gian rồi! Ăn gian! Tôi tuyệt đối không tin võ thuật cổ điển của các anh lại có uy lực như thế!
- Uy lực lớn quá à? – Trương Tiểu Kiếm nhìn hắn như nhìn một thằng thiểu năng: - Vậy thì tôi còn có một loại uy lực không lớn lắm đâu, anh có muốn thử không?
- ĐƯỢC! – Kim Jae Woo bùm một phát đứng dậy, nghiến răng: - Lần này, anh tuyệt đối không thể thành công được!
- Tới đi! – Kim Jae Woo nắm chặt hai đấm: - Taekwondo của Đại Hàn Dân Quốc chúng tôi, tuyệt đối không bao giờ chịu thua!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thằng này cứng đầu đấy nhỉ, cũng không biết hắn có thể chịu được chiêu thức tiếp theo của anh hay không…
Trương Tiểu Kiếm cười he he, đám người xung quanh thấy thế sởn tóc gáy, rồi hắn đi tới, đứng ở trước mặt Kim Jae Woo, sau đó giơ tay lên, lại vỗ một chưởng vào ngực Kim Jae Woo.
“Bùm ~ Rẹt ~”
Chỉ thấy toàn thân Kim Jae Woo hơi run lên, nổi hết da gà trên cánh tay!
Nhưng nói thế nào đi nữa, lần này hắn cũng đã đứng vững được!
- Đứng vững! Hắn thật sự chịu được kìa!
- Không hổ là huấn luyện viên, cùng một chiêu hoàn toàn không có tác dụng đối với hắn sao?
- Lợi hại lợi hại, xem ra hắn cũng không phải là hoàn toàn chỉ có hư danh đấy…
Đám người xung quanh bàn tán xôn xao, vẻ mặt Kim Jae Woo cũng có chút đắc ý. Võ thuật cổ điển cái gì, chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi…
Hắn đang nghĩ đến đây, nhưng ai biết sắc mặt lại thay đổi trong chớp mắt!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +99 đến từ Kim Jae Woo!”
Cũng không trách được hắn lại sợ hãi đến vậy, bởi vì ở phần dưới bụng của hắn, lại xuất hiện một chiếc lều nho nhỏ!
Ở trước mặt nhiều người như thế, vậy mà hắn lại cương!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đậu má chiêu này bá quá đi chiêu ơi!
Chuyên chữa vô sinh liệt dương các thứ nhá!
Cả bầy sững sờ nhá!
“Điểm số khiếp sợ +26! +27! +22! +24…”
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn hắn, một ít học sinh nữ ngây thơ lại càng “Ah” một tiếng quay lưng lại luôn!
Sau đó tiếng bàn tán quả thực là vang lên tràn lan ---
- Hắn… Hắn lại ấy ấy ấy! Ối giời ơi! Thằng này có xu hướng thích bị ngược đãi à?!
- Quả thực không còn lời nào để nói nữa! Bị đánh đến mức đó rồi mà còn có thể cương cứng được! Vô địch!
- Mà, cái ấy ấy của hắn, không lớn nhỉ…
- Đúng rồi đúng rồi, hơi nhỏ chút, mày nhìn xem chiếc lều nhỏ kìa…
- Thân thể nho nhỏ khát vọng lớn lao?
Nghe tiếng bàn tán của người xung quanh, Kim Jae Woo đã triệt để không thể đánh tiếp được nữa --- Đã cương rồi thì còn chơi cái búa ý!
- Mày… Mày!! – Kim Jae Woo nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Kiếm, nghiến răng nghiến lợi hét: - Hãy đợi đấy cho tao, hãy đợi đấy cho tao!
Bây giờ thì hắn lại nói chuyện rất trôi chảy…
Dù sao cũng đã bị mất hết cả mặt trước nhiều người như vậy, Kim Jae Woo lấy di động ra, bắt đầu gọi điện thoại.
- Alo, là em… Đúng rồi, em gặp chút phiền toái ở trung tâm thể hình Uy Long… Ừ… Được… Được, em chờ anh!
Cúp điện thoại, ánh mắt Kim Jae Woo nhìn Trương Tiểu Kiếm thậm chí còn lóe ra hung ác:
- Lần này mày chết chắc rồi! Tao đã gọi người tới! Lập tức đến nay! Mày rửa cổ ngửa ra chờ trước đi!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Hey ah, không đánh thắng còn biết gọi người?
Mày cho rằng chỉ có mình mày biết làm thế thôi à?
Trương Tiểu Kiếm cũng lấy di động ra:
- Alo, Ngụy Đồng? Ừ, anh đây, Kiếm ca của mày. Anh bị người khác hăm dọa ở đây nè, mày xem rồi xử lý đi… Ừ, được.
Xem ra là hai người này chuẩn bị sống mái với nhau rồi đây!
Đang ầm ĩ, chợt một người thanh niên ước chừng hơn ba mươi tuổi đẩy đám người ra, nói:
- Chuyện gì đấy chuyện gì đấy?! Có người đến chỗ tao quấy rối