Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Gọi học sinh lớp 2/9 đến đây đích thân đặt câu hỏi. Biện pháp này tốt lắm!
Dùng cách này thì nhất định là không có cách nào gian lận rồi đúng không?
Mày có trâu bò, mày gian lận không bị phát hiện hay là đụng chạm gì đó tới đề thi, nhưng mày nhất định là không có khả năng biết được hết tất cả những câu hỏi sẽ được hỏi ngay tại chỗ, đúng không?
- Phương pháp của Cao trưởng phòng quá tuyệt vời! – Bên dưới có giáo viên vỗ tay đồng ý: - Dùng cách này thì tuyệt đối không có cách nào gian lận được! Tôi tán thành!
Còn cần phải do dự nữa sao? Nhất định là phải tán thành hết rồi!
Vì thế cả đám giáo viên đều giơ tay lên ào ào:
- Cứ quyết định thế đi!
- Đúng đúng đúng! Nếu như thế mà vẫn có thể trả lời được, vậy thì đúng là lợi hại quá rồi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọn họ nói thế, nhưng Trương Tiểu Kiếm lại không chịu!
Chúng mày chơi kiểu này là quá mức rồi đấy nhé! Thành tích của người ta còn đặt ở kia kìa. Bọn mày bắt gian lận cũng không bắt được, người ta cũng chưa có động đến đề thi, bọn mày còn hoài nghi người ta, đây là ý gì?
- Cao trưởng phòng. – Lúc này Trương Tiểu Kiếm đứng dậy, cả giận: - Làm thế không ổn lắm đâu. Bọn nhỏ đều rất nghiêm túc rất cố gắng học hành. Nhưng anh lại hoài nghi bọn nhỏ như thế, sẽ gây ra thương tích vô cùng nặng nề cho tâm lí của bọn nhỏ, để lại ấn tượng cực kỳ kém. Sau này bọn họ còn cố gắng bằng cách nào đây? Cố gắng phấn đấu có được một chút thành tựu lại bị người khác nghi ngờ. Anh nghĩ xem sẽ ảnh hưởng lớn tới cỡ nào?
Trương Tiểu Kiếm vừa nói xong, cả phòng họp đều yên tĩnh. Ngược là Hoa Linh Vân lên tiếng:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Trương lão sư. Bọn nhỏ đang ở trong lứa tuổi hình thành thế giới quan và nhân sinh quan. Trước kia bọn họ hơi ham chơi, nhưng không có nghĩa bọn họ đều là ngu ngốc. Đến nay bọn họ đã cố gắng rồi, cũng đều có thành quả. Ngài làm thế sẽ đả kích đến tính tích cực của bọn nhỏ.
Nếu như là người khác thì còn dễ, nhưng Hoa Linh Vân lên tiếng, thế thì không thể không suy xét.
Bởi vì Hoa lão sư không chỉ được các giáo viên yêu quý, còn có sức kêu gọi rất mạnh đối với các học sinh.
Cho dù là lúc trước lớp 2/9 lộn xộn như vậy, nhưng học sinh ít nhiều cũng sẽ nể mặt cô, thành tích lúc kiểm tra không mất mặt cho lắm.
- Thế…. – Cao trưởng phòng lập tức do dự.
Ở trường tư thục Huy Đằng, học sinh hung tàn hơn cả giáo viên. Đắc tội giáo viên thì còn dễ nói, nhưng nếu chọc giận học sinh thì mới gọi là phiền toái lớn!
Cho nên hắn suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng nói:
- Dù sao thì việc này cũng rất quan trọng. Hay là tìm học sinh hỏi một chút, chỉ hỏi chút tri thức tùy ý thôi. Sẽ không có vấn đề gì chứ?
Hắn đều đã nói thế rồi, mọi người còn có thể nói được gì nữa đây, vì thế đều gật đầu.
Cao trưởng phòng nhìn Trương Tiểu Kiếm, lần này nói nhẹ hơn trước:
- Trương lão sư, cậu xem chuyện này ấy, dù sao cũng phải làm rõ ngọn ngành chứ đúng không? Mọi người đều biết các học sinh không ngu ngốc, nhưng một mình cậu dạy chín môn còn được hạng nhất cả khối, mọi người đều không tin nổi mà. Hay là… Tìm mấy học sinh tới chứng minh thử?
- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm hừ hừ: - Ngài là trưởng phòng, kiểu gì cũng phải nể mặt chút. Nói đi, muốn gọi ai?
- Tùy ý, ai cũng được! – Cao trưởng phòng tươi cười đón chào, nhưng trong lòng “Cái đệch cụ mụ nội bà mẹ mày”, từ khi làm trưởng phòng học vụ tới giờ bố mày có bao giờ phải nói chuyện với người khác nhẹ nhàng thế đâu hả?
Tủi thân quá cơ!
Trương Tiểu Kiếm mỉm cười với Hoa Linh Vân trước, Hoa Linh Vân lập tức sợ hãi quay mặt đi, khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ bừng… Xinh đẹp!
- Được rồi. – Lấy di động ra, Trương Tiểu Kiếm gửi tin tức cho Tiêu Thần Tâm: “Tâm Tâm, bên trường học cho rằng chúng ta gian lận, bây giờ yêu cầu tìm mấy học sinh tới hỏi đáp ngay tại chỗ. Em tùy ý tìm mấy người tới là được.”
Tiêu Thần Tâm: “Còn có chuyện tốt thế à?!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Cờ lờ gờ tờ? Đây là chuyện tốt á?
Tiêu Thần Tâm: “Kiếm ca chờ, tới ngay đây!”
Cất di động đi, Trương Tiểu Kiếm không hiểu ra sao… Chuyện gì vậy cái bọn học sinh này. Phái thằng nào tới thì báo cho một tiếng đi, để cho tao còn biết nữa chứ…
Sau đó