Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Nghe Tiêu Thần Tâm nói vậy, sắc mặt Lý Thu Yến lập tức âm u, toàn thân giống như là một ngọn núi lửa sắp phun trào vậy.
Không có cách nào khác, Lý Thu Yến xưa nay vẫn luôn là nữ chính trong ngành đấu vật, cho dù là học sinh nam đối mặt với cô cũng không dám sơ sẩy. Nhưng nay Tiêu Thần Tâm lại nói chỉ cần một tay là đủ, sao có thể khiến cô không tức giận cho được?
- Được lắm! Tao phải xem thử xem mày đang làm trò mèo gì! – Thân thể Lý Thu Yến vươn ra trước một cách mạnh mẽ, nắm đấm như sắt đấm về phía Tiêu Thần Tâm, chính là một chiêu đấm thẳng đơn giản.
Nhưng đấm thẳng thì đấm thẳng, tốc độ lại quá nhanh, gần như tạo ra một bóng mờ trong không trung!
Nếu là ngày xưa, Tiêu Thần Tâm đối mặt với kiểu công kích này nhất định sẽ không biết làm sao. Nhưng bây giờ thì khác rồi ---- Tay của cô còn đang bị Trương Tiểu Kiếm túm lấy nè…
Có cái gọi là “nội lực” truyền qua, cho nên mắt Tiêu Thần Tâm tinh hơn xưa nhiều, nhất là đã trải qua đặc huấn mười lằm ngày trước, sức đề kháng đối với điện giật của Tiêu Thần Tâm lại càng tăng lên một ít…
Vì thế, Tiêu Thần Tâm lúc này, cứ như là một chiếc máy phát điện hình người loại nhỏ vậy. Lý Thu Yến đấm một chiêu đấm thẳng này bị Tiêu Thần Tâm chặn lại nhẹ nhàng, sau đó trong nháy mắt, Lý Thu Yến lập tức bị điện lực mạnh mẽ giật đến mức té lăn quay “bùm” một phát!
- Cờ lờ gờ tờ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Thu Yến hoàn toàn không hiểu ra sao!
Đậu má đó là cái quần què gì vậy?! Tiêu Thần Tâm vừa mới làm gì thế? Sao mình lại cứ như là bị giật điện vậy?
- Nội lực của thầy tao lợi hại không? – Lúc này Tiêu Thần Tâm càng đắc ý, cười hì hì ngoắc ngón tay gọi Lý Thu Yến: - Tới tới tới, tiếp nào tiếp nào honey!
- Tao đéo tin! – Lý Thu Yến uốn người xông lên, lần này là một cú đấm móc!
“Bùm!”
Lại bị Tiêu Thần Tâm ngăn chặn, rồi Lý Thu Yến lại bị điện giật lui về sau ba bước!
“Điểm số khiếp sợ +28! +26! +32…”
Cả đám người xem chung quanh đều sững sờ!
Hai người này đang làm cờ lờ gờ tờ?
Trong mắt mọi người, Lý Thu Yến xông tới mạnh mẽ hung ác, rồi bị Tiêu Thần Tâm đón đỡ, rồi lùi mạnh về sau, Tiêu Thần Tâm hoàn toàn không bị cái đéo gì cả…
Đậu má đang làm gì thế? Hai con này đang diễn kịch à?!
Thậm chí ngay cả Tất Phi Dương cũng không nhìn nổi, hét lớn:
- Lý Thu Yến, em đang làm gì thế hả? Tấn công! Tấn công đi chứ! Cô ta chỉ là một kẻ mới vào nghề thôi, em sợ cái gì mà sợ?! Em còn tưởng cái thằng kia có nội lực thật sao?!
Bên kia hắn rít gào, bên Trương Tiểu Kiếm đương nhiên cũng không thể nhàn rỗi được…
- Ai nha, Thu Yến, thầy đã sớm biết em là một nhân tài chưa được khai thác mà. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm nói với Lý Thu Yến: - Biểu hiện được đấy, còn thiếu hai chiêu nữa ha. Nếu qua được hai chiêu kia thầy sẽ nhận em làm đồ đệ!
Tiêu Thần Tâm phối hợp rất quyết đoán:
- Đúng đó. Chờ mày tới đây, tao là sư tỷ đó nha. Mày cứ yên tâm đi, sư tỷ sẽ rất yêu thương trân trọng mày đó!
Hai người bọn họ vừa nói câu này, lập tức khiến cho cả sân nổ tung!
- Đậu má! Đệch mợ… Chẳng lẽ Lý Thu Yến là gián điệp xâm nhập vào nội bộ chúng ta?
- Có khả năng có khả năng! Giữa bọn họ nhất định là đã xảy ra giao dịch tiền tình rồi!
- Quá âm hiểm! Thật là quá âm hiểm! Nhất định là được chia hoa hồng không ít rồi!
Cả đám học sinh bắt đầu tưởng tượng bậy bạ, thậm chí còn tưởng tượng đến chuyện giữa Lý Thu Yến và Trương Tiểu Kiếm có phải là đã từng xảy ra loại giao dịch nào đó không thể công khai được… Sức tưởng tượng kiểu này thậm chí còn có thể viết được một cuốn tiểu thuyết…
Ví dụ như “Buông tay em học sinh kia ra”…
Ví dụ như “Thiên Đạo Đồ Thư Quán – Hai ba trăm chuyện không thể nói giữa Trương lão sư và học sinh nữ”…
Đậu má thế thì còn so so cái con kẹt ấy…
- Anh… Anh lại dám cướp đệ tử ngay trước mặt tôi! – Lần này Tất Phi Dương thật sự nổi giận rồi, chỉ vào mặt Trương Tiểu Kiếm hét lên: - Có tin tôi báo cáo cho hiệu trưởng để đuổi anh ra khỏi trường học