Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Sáng hôm sau, Tiêu Hồng Nho dẫn theo Trương Tiểu Kiếm cùng với một đám cao tầng công ty chạy đến cục tài nguyên đất đai thành phố Thiên Kinh từ sớm.
Mười giờ sáng chính là thời gian bán đấu giá. Muốn mua thì đương nhiên phải vào hội trường trước, thuận tiện tìm hiểu xem có tin tức nội bộ gì không.
Bình thường mà nói, Trương Tiểu Kiếm thật đúng là lần đầu tiên tới một nơi cao sang như thế này. Cho nên mặc dù bề ngoài vững vàng như chó già, nội tâm vẫn sóng to gió lớn…
Đợi đến khi bắt đầu bán đấu giá, anh nên ngồi chỗ nào?
Ngồi đằng trước? Hay là vây xem ở đằng sau?
Hay là dứt khoát kiếm cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh Tiêu tổng?
- Tổng cộng có mấy công ty đến đây? Đã có kết quả chưa? – Tiêu Hồng Nho dẫn theo đám người đi vào phòng nghỉ mà cục chuẩn bị trước cho các công ty lớn, lập tức hỏi thư ký: - Có đối thủ nào đáng gờm không?
- Hiện tại có hai công ty đối thủ. – Thư ký nhìn báo cáo: - Vương tổng Vương Thiên Thời của thổ ốc Long Hồ, cùng với Long Đằng quốc tế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Đằng quốc tế!
Vừa nghe vậy, Trương Tiểu Kiếm không khỏi sửng sốt một chút.
Ể? Đó không phải là ông chủ của mình sao? Bọn họ cũng định mua miếng đất đó à?
Thế thì khó xử rồi. Dẫu sao thì người ta cũng là công ty bất động sản chuyên nghiệp, top 500 thế giới đấy. Tuy rằng Tiêu tổng là thành viên hội đồng quản trị Ali, nhưng dẫu sao cũng không chuyên nghiệp bằng người ta được…
- Long Đằng quốc tế? – Quả nhiên, vừa nghe thấy cái tên này, Tiêu Hồng Nho lập tức nhíu chặt mày: - Bọn họ cũng cảm thấy hứng thú với miếng đất đó?
- Đúng thế. – Thư ký gật đầu, rồi nói cẩn thận: - Hơn nữa…
Cô nhìn xung quanh, nói nhỏ:
- Hơn nữa… Nghe nói lần này là Ninh tiểu thư Ninh Thải Vi đích thân đến…
Ninh Thải Vi!
Nếu là người khác trong Long Đằng quốc tế thì đơn giản, nhưng mà Ninh Thải Vi thì khó chơi rồi!
Cái tên này mặc dù là đại tiểu thư nhà họ Ninh, nhưng vấn đề là xưa nay vẫn có danh hiệu là Nữ Hoàng Máu Lạnh, hoàn toàn không nể mặt ai cả…
- Thế thì khó rồi. – Tiêu Hồng Nho lắc đầu bất đắc dĩ: - Ninh Thải Vi có tiếng là không ăn cứng mềm, việc gì đã quyết tâm rồi thì mấu con trâu cũng không kéo lại được. Xem ra là sắp có một trận mưa máu gió tanh vì miếng đất kia rồi…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Không hổ là người chuyên chơi trò tư bản nhỉ, há miệng cái là “mưa gió máu tanh”!
Đến lúc đó, mình cứ kiếm cái ghế nhỏ ngồi xem trò hay đi. Coi như là xem náo nhiệt vậy…
Sau đó hắn lập tức biết được, hắn suy nghĩ nhiều quá….
- Trương lão sư. – Tiêu Hồng Nho quay đầu nhìn thẳng vào Trương Tiểu Kiếm: - Tôi giao cho cậu nhiệm vụ đấu giá miếng đất này đi. Mức giá cao nhất trong lòng tôi là có thể mua được trong vòng sáu trăm năm mươi triệu. Còn cụ thể bao nhiêu thì cậu cứ suy xét đi. Dẫu sao thì cậu cũng là đại sư phong thủy, cậu hiểu rõ giá trị chân chính của miếng đất kia hơn tôi nhiều. Được chứ?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Mới tới đã bảo anh mày gánh vụ làm ăn lớn thế có ổn không hả?
- Tiêu tổng. – Trương Tiểu Kiếm nhìn hắn rồi chém gió một cách nghiêm trang: - Tôi cho rằng, dùng mười tỉ để mua miếng đất kia cũng sẽ không lỗ! Ngài có thể làm được không?
Tiêu Hồng Nho: “…”
Miếng đất giá khởi điểm là ba trăm năm chục triệu, mày bảo tao mua nó mười tỉ cũng không lỗ á?
Có nhất thiết phải chơi lớn như vậy không hả?!
- Thôi, cứ để tôi tới đi. – Tiêu Hồng Nho chảy mồ hôi. Hắn thật sợ Trương Tiểu Kiếm nóng đầu cái rồi há miệng ném mười tỉ ra ngoài, thế thì cho dù có thể mua được, chỉ sợ mua xong cũng sẽ lỗ nặng…
Trương Tiểu Kiếm lập tức bĩu môi ---- Nói sớm không phải xong sao? Còn muốn để anh mày gánh tội thay à? Mày làm được mới lạ!
Cả đám bắt đầu chờ đợi.
Lúc này, Tiêu Thần Tâm gửi wechat tới: “Thầy ơi, bên đó sao rồi? Đó chính là mái ấm sau này của hai đứa mình đó! Nhất định phải mua được!”
Trương Tiểu Kiếm: “Nói nhảm ít thôi. Con nhóc xấu xa nhà mày chỉ biết đùa giỡn người ta cả ngày thôi. Tao bảo kiểm tra sức khỏe cho mày tí mà cũng không dám!
Tiêu Thần Tâm: “Hey yaa đừng nói tới chủ đề khiến người ta ngượng ngùng như vậy được hông… Thầy, hôm nay có đối thủ nào mạnh mẽ không?”
Trương Tiểu Kiếm: “Có.