Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Nói thật, Trương Tiểu Kiếm nằm mơ cũng không thể ngờ được rằng lại có thể gặp lại Tô Mai ở đây…
Không phải ý nói là Tô Mai không ăn nổi cơm trong này, mà là hắn không ngờ rằng ở cái thành phố Thiên Kinh rộng lớn như vậy mà tùy ý đi ăn bữa cơm cũng có thể gặp được người quen…
- Tô Mai tỷ tỷ! – Lần trước Tiêu Thần Tâm đã từng gặp Tô Mai rồi, lần này lại thấy, cô lập tức nhảy nhót chạy qua, ôm chầm lấy cánh tay Tô Mai, cười hì hì: - Hôm nay Tô Mai tỷ tỷ cũng đến đây ăn cơm à?
- Là Tâm Tâm à? – Tô Mai nhìn thấy Tiêu Thần Tâm cũng lập tức vui vẻ: - Em cũng đến đây à?
- Dạ vâng, đến với thầy giáo của bọn em á. – Tiêu Thần Tâm chỉ vào Trương Tiểu Kiếm: - Ông già này còn không chịu đến cơ, lần nào cũng từ chối à ---- Tô tỷ tỷ, chị đến với bạn của chị à?
Tô Mai chào hỏi Trương Tiểu Kiếm trước, rồi mới cười ha ha nhéo khuôn mặt của Tiêu Thần Tâm:
- Đúng rồi. Không chỉ là bạn bè mà còn là bạn cùng trường nữa, nhất định phải kéo chị tới đây họp mặt, không thể không nể mặt được.
- Ừ, nghe cũng có lí. – Tiêu Thần Tâm gật đầu rồi tùy ý đếm một chút ---- Cộng cả Tô Mai vào, tổng cộng là chín nam sinh, năm nữ sinh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quy mô không nhỏ đấy…
Lúc này, một người đi đằng trước cả đám quay đầu nhìn…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18 đến từ Sở Phi!”
- Tiểu Kiếm! – Sở Phi vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức kinh ngạc.
Hắn nhớ đến sự sợ hãi lúc bị đại ma vương Trương Tiểu Kiếm thống trị lúc còn ở nhà Tô Mai!
Cho nên hắn nháy mắt với các bạn xung quanh ---- Thằng này hung tàn lắm đấy, nhất định đừng học tới hắn…
Đáng tiếc, tuy rằng chung quanh hắn đều là sinh viên giỏi giang của Thanh Hoa, nhưng vấn đề là còn không có ăn ý với hắn cho lắm, cả đám nhìn thấy Tiêu Thần Tâm đầu tiên, sau đó việc vui to rồi…
Lập tức kinh ngạc như thấy người trên trời!
Một cô bé xinh đẹp đến vậy, cả năm cũng chưa chắc có thể gặp được một lần đâu! Còn đẹp hơn cả Tô Mai!
Một người trong đó lập tức đi tới, hỏi:
- Tô Mai, cô bé này là… Bạn của cậu à?
Sở Phi lập tức che mặt --- Xong đời…
Đội bạn như lợn!
Tổ sư mày chứ cũng đéo chịu suy nghĩ xem, đánh giá một người đàn ông thì phải đánh giá thực lực của hắn và người phụ nữ bên cạnh hắn!
Một thằng có thể dẫn một cô bé xinh đẹp như vậy đến đây ăn cơm, có thể là người đơn giản sao?!
- Đúng rồi. – Tô Mai gật đầu: - Học sinh của đồng nghiệp của tớ đấy. Sao? Đẹp chứ?
- Quá đẹp! – Người kia vội vàng tự giới thiệu: - Chào em. Tên anh là Quách Minh Vũ, là sinh viên năm tư chuyên ngành lịch sử đại học Thanh Hoa. Em gái này… Chỉ sợ là đang còn học cấp 3 nhỉ?
- Đúng rồi. – Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm đáp: - Là anh trai Thanh Hoa à? Giỏi quá!
Ai nha… Lời này êm tai quá… Quách Minh Vũ cười híp hết cả mắt:
- Trùng hợp hôm nay bên bọn anh hơi ít con gái. Nếu như em không ngại thì ngồi chung bàn với tụi anh đi. Dù sao gặp mặt cũng là có duyên, không ngại nhiều đôi đũa.
Thật ra nếu là Trương Tiểu Kiếm thì sẽ từ chối, nhưng vấn đề là Tiêu Thần Tâm đâu có quan tâm cái đó, con nhóc này tuyệt đối là chỉ sợ thiên hạ không loạn thôi…
- Dạ được dạ được! – Tiêu Thần Tâm trực tiếp ngoắc tay gọi Trương Tiểu Kiếm: - Thầy ơi, tối nay bọn mình có cơm ăn rồi!
Quách Minh Vũ: “…”
Thầy… Thầy giáo?
Hắn nhìn Trương Tiểu Kiếm rồi nhìn Tiêu Thần Tâm, thật lâu sau cũng không hiểu rõ: “Quan hệ thế nào vậy trời?”
- Chào anh. – Trương Tiểu Kiếm bước lại đây chào hỏi trước rồi cười nhìn Tô Mai: - Tô Mai, chân em không có việc gì rồi hả? Mấy ngày nay sao rồi? Đi đứng không có vấn đề gì chứ?
- Ừ, không có vấn đề gì. – Tô Mai gật đầu rồi nói: - Nếu bên anh không ngại thì ngồi cùng bàn với tụi em đi. Mấy người bạn cùng trường nhất định phải kéo em tới đây. Vừa vặn em tương đối quen thuộc với bên anh hơn, miễn cho tẻ ngắt.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Hắn nhìn Sở Phi đi đằng trước, lại nhìn Tô Mai, cười nói:
- Sao? Cần anh áp sân nữa hả?
- Đương nhiên rồi. – Tô Mai cười mím chi: - Nếu