Ông chủ cửa hàng vừa nghe lời này, suýt nữa thì trừng lòi cả con mắt!
Hắn trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm Trương Tiểu Kiếm, một lúc lâu sau mới giơ ngón tay cái lên:
- Chú em có chí khí! Được được được, vậy thì tên này đi!
Hắn ghi kỹ tên này, biểu tình phi thường nghiêm túc, nhưng hai tay run rẩy vẫn bán đứng hắn.
Chờ viết xong mấy chữ “Trung Tâm Cố Vấn Thịnh Thế Hoàng Triều”, ông chủ cửa hàng nhịn cười, hỏi:
- Này, chú em, trung tâm cố vấn của chú ý, đều làm cái gì thế?
Cái này á…
Trương Tiểu Kiếm thuận miệng đáp:
- Xem bói, bát tự…
Ông chủ cửa hàng há to miệng:
- Xem bói?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đúng, không thể quá quê mùa, không thể xâm phạm uy nghiêm của hệ thống, phải cao cấp, hào phóng, thượng lưu!
Phong cách, phải có phong cách!
- Đó chỉ là một phần trong tổng số. - Trương Tiểu Kiếm nghiêm trang nói hưu nói vượn: - Còn bao gồm các thứ như là tính toán vận thế, thám tử tư, chỉ đạo tình yêu, cố vấn tài vận, dù sao lung tung linh tinh cái gì cũng có!
- Có trâu bò như chú nói thật không đó… - Ông chủ cửa hàng nhìn Trương Tiểu Kiếm nhìn là đang nhìn người ngoài hành tinh: - Không bằng chú tính toán vận thế cho anh một chút?
Cái đệt! Nhìn biểu cảm của ông là biết ông không tin rồi!
Muốn bảo anh mày suy tính vận thế á? Vậy thì phải trả tiền biết không hả?
- He he… - Trương Tiểu Kiếm cười he he: - Cái này cũng giống như là anh làm biển biển hiệu vậy, anh làm biển hiệu có miễn phí không?
Ông chủ cửa hàng:
- Đương nhiên không rồi!
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Đúng rồi, như thế đó. Muốn tôi suy tính vận thế cũng không thể là miễn phí được, he he.
- Còn có cách nói này sao? - Ông chủ cửa hàng suy nghĩ, có lẽ hắn cảm thấy một người trẻ tuổi mới hơn 20 như Trương Tiểu Kiếm thì có thể làm được cái gì, cho nên quyết đoán nói: - Vậy thì thế này đi, chú tính toán vận thế cho anh một chút. Nếu đoán trúng, anh liền làm biển hiệu miễn phí cho chú!
Ah? Cái này được đấy!
Một tấm biển hiệu tốn ba mươi tệ cơ, nếu như không cần tiêu tiền đương nhiên là tốt nhất rồi!
- Tính vận thế sao… - Trương Tiểu Kiếm đâu có biết tính, nhưng mà hắn biết nổ: - Ai nha tính vận thế là sở trường của tôi đấy, cam đoan chuẩn!
Ông chủ cửa hàng:
- Được được được, chú tính chú tính!
- Ừm, đừng có gấp ha. - Trương Tiểu Kiếm bắt đầu đi vòng quanh ông chủ cửa hàng, vừa đi vừa than thở: - Lập tức tuân lệnh Thái Thượng Lão Quân hiển linh nhìn thuốc sâu triệt a triệt lâm binh đấu giả đều xếp hàng phía trước…
Ông tướng, nghi ngờ thực lực của hệ thống chúng ta đúng không?
Hắn xoay hai vòng rồi đứng vững, nhìn chằm chằm vào ông chủ cửa hàng, sau đó bắt đầu nổ banh xác:
- Tính xong! Vừa rồi tôi bấm đốt ngón tay tính toán, ông chủ tôi cảm thấy hôm nay ấy, vận thế rất tốt nhé! Tôi đoán chừng á, có thể sẽ có mối làm ăn lớn!
Ai mà chẳng thích nghe lời hay đúng không? Vì ba mươi tệ, anh mày nhịn!
- Thật sao? - Ông chủ cửa hàng nhìn trái nhìn phải, gật đầu nói: - Vậy thì cám ơn lời chúc của chú ha, chú trước đừng vội, để anh làm biển hiệu cho chú xong đã. Nếu có vụ làm ăn lớn tìm đến thì anh sẽ miễn phí cho chú!
Giấc Mơ Từng Có: “Vậy là xong rồi á? Cái này tao cũng biết!”
Heo Heo Chạy Mau: “Đúng rồi, tao cũng có bản lãnh thuận miệng chém gió như thế á!”
Triệu Nháo Nháo: “Lựa lời dễ nghe mà nói…”
Kết quả ba người xem trong phòng live stream còn chưa nghị luận xong đâu, liền nhìn thấy có một người đàn ông xách cặp đựng hồ sơ đi vào.
Người đàn ông kia vừa bước vào cửa liền kêu lên:
- Ông chủ, ông chủ, làm bảng hiệu!
Thật sự có làm ăn đến cửa!
Giấc Mơ Từng Có: “Thuê người?”
Heo Heo Chạy Mau: “+1.”
Triệu Nháo Nháo: “+2.”
Nhìn thấy khách hàng vào cửa, ông chủ cửa hàng vội bỏ xuống công việc trong tay, nghênh đón hỏi:
- Chào mừng chào mừng, muốn làm bảng hiệu như thế nào?
- Pa-nô lớn, dài chừng 20m, rộng khoảng 8m. - Người đàn ông bắt đầu miêu tả khuôn mẫu cho ông chủ cửa hàng nghe: - Muốn loại tốt nhất. Công ty chúng tôi chuẩn bị đổi một tấm bảng hiệu tốt hơn chút, giá thương lượng…
Hai người huyên thuyên cò kè mặc cả ở đằng kia, sau đó người đàn ông nhanh chóng rời đi, Trương