Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Ha ha ha ha ha… Được lắm được lắm. – Hai người tách ra rồi đứng thẳng hai bên, đều nở nụ cười ôn hòa nhất. Mã Vân nói: - Hôm nay, Mã tổng Mã Hóa Đằng có thể có mặt để cổ vũ, thật là khiến tôi vui vẻ!
- Đâu có đâu có. – Mã Hóa Đằng mỉm cười rất hàm súc: - Miếng đất tốt như vậy, tôi không xem thử xem thì thiệt thòi.
Hắn vừa nói, vừa than thở nhỏ với Mã Vân:
- Ông già, lát nữa cắt băng xong tôi đi luôn nhé. Sự nghiệp của tôi đều ở phía nam, chẳng lẽ ông còn bảo tôi chạy sang đây mỗi ngày à?
Mã Vân nói nhỏ:
- Chỉ sợ tới lúc đó ông tiếc không muốn đi thôi!
Mã Hóa Đằng:
- Ông lại chém! Nếu tôi có thể làm thế, tôi sẽ niêm yết công ty ở A share!
Mã Vân:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hey yoo! Ông mà về thì tôi cũng về!
Bên này hai người bọn họ nói thách nhau, bên kia phóng viên nói to:
- Xin hai tiên sinh hãy tỏ vẻ thân thiết một chút, chụp ảnh, đang chụp ảnh!
Mã Vân lập tức nắm tay cười ha ha với Mã Hóa Đằng. Ánh đèn flash lấp lóe một trận.
- Ngu si! – Mã Hóa Đằng thả tay ra, lặng lẽ cầm một chiếc khăn tay từ trong túi áo ra lau tay.
- Hôi sữa! – Mã Vân bĩu môi, quay đầu đi, lau tay lên mông.
Đương nhiên, bất kể nói thế nào, bây giờ đã coi như là làm lễ thủ tục xong rồi, tiếp theo là cắt băng.
Cả đám người cầm bông vải đỏ đứng trước đá Ngũ Thải Bàn Long, đang được các phóng viên chụp ảnh, chợt có người hét lên:
- Nhìn kìa! Mây màu! Trên trời có mây màu!
Trên trời có mây màu!
Vừa nghe vậy, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy trên không trung của mảnh đất này, màu xanh ở phía đông, màu vàng ở phía bắc, màu đỏ ở phía nam, màu trắng ở phía tây, ở giữa thì là màu tím mịt mờ.
Mây mù năm màu phất phới khắp nơi trong không trung, cảnh tượng hết sức rung động!
- Đây… Đây là…
Ánh sáng chói lòa trải dài khắp ngọn núi, tất cả mọi người thấy cảnh tượng rung động này, đều sợ ngây người!
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99! +99…”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +66 đến từ Mã Hóa Đằng!”
Tuy rằng bọn họ đều là những nhân vật trâu bò đã vào nam ra bắc mấy chục năm, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng ánh sáng đầy núi như vậy!
- Trời! Nơi này… thật sự có linh khí!
- Đây nhất định là bảo địa phong thủy rồi! Nếu có thể sống ở đây thì chẳng phải là sẽ sống lâu trăm tuổi sao?!
- Mua! Nhất định phải mua biệt thự ở đây!
Những người được mời đến hôm nay đều là những kẻ không thiếu tiền, đối với bọn họ mà nói, mấy chục triệu chỉ là một con số mà thôi.
Chỉ trong khoảnh khắc, có không ít người đã bắt đầu tìm Tiêu Hồng Nho hỏi thăm xem thử làm thế nào mới mua được biệt thự ở đây.
Mã Hóa Đằng trợn mắt há mồm nhìn mây màu chung quanh, ngơ ngác một lúc lâu, lại nhìn Mã Vân:
- Ông làm hình chiếu 3D à?
- Ban ngày ban mặt, chiếu cái đầu ông ấy! – Mã Vân hừ hừ: - Đây chính là linh khí. Biết linh khí hông?
- Đùa à?! – Mã Hóa Đằng vẫn không tin các loại: - Hôm nào mà ông chẳng muốn lừa gạt tôi. Tôi còn không biết mặt ông sao?!
Lúc này, các phóng viên cũng ngơ ngác, lần lượt ngẩng đầu nhìn lên không trung. Rồi chờ đến khi bọn họ cầm thiết bị ghi hình, lại chợt phát hiện, trong máy quay phim lại không thể quay lại được mây mù năm màu!
- Thần… Thần!
Một phóng viên trong số đó kêu lên:
- Camera của tôi không thể quay chụp mây màu lại được! Nhưng lại có thể nhìn thấy bằng mắt! Chẳng lẽ… Chẳng lẽ đó thật là linh khí sao?!
Người khác nói:
- Nhất định rồi nhất định rồi! Trời ơi! Đây tuyệt đối là bảo địa phong thủy! Nếu có thể sống ở đây mấy năm…
Mọi người hâm mộ ghen tỵ hận các kiểu… Phong thủy nơi này không khỏi quá tốt đi?
Có thể thấy linh khí bằng mắt nhá!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +66 đến từ Mã Hóa Đằng!”
Mã Hóa Đằng: “…”
Thật sự là linh khí? Camera không thể quay chụp được? Không phải hình chiếu 3D?
- Ha ha ha ha…