Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Đậu má tới nhanh quá đéo đỡ nổi!
Vừa mới nói chuyện Đôi Mắt Đầu Lâu, mua nó xuống xong phát còn chưa tới nửa giờ, còn chưa ăn cơm trưa, thế mà bên kia đã gặp chuyện rồi…
Quả nhiên là đánh mặt quá nhanh tựa như cơn gió lốc…
Ninh Hàn Lâm: “…”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ông nhìn tôi kiểu đó làm gì?
Mặt thiên chân ---- Tui vô tội đó nha! Trần tổng gặp tai nạn xe cộ đâu có liên quan gì tới tui đâu?
- Trần tổng gặp chuyện không may. – Ninh Hàn Lâm đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: - Vừa mua xong, trên đường về khách sạn đã bị một chiếc xe tải tông trúng, gãy xương tay phải. May mà không nguy hiểm đến tính mạng. Người nào rảnh rỗi thì đều đi theo tôi đi. Chúng ta đi thăm Trần tổng, thuận tiện đi xem miếng đất kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thật đáng thương…
Nhưng bất kể nói thế nào, dù sao cũng xảy ra vấn đề rồi, thế thì phải nghĩ cách giải quyết, đúng không?
- Vâng, Ninh tổng. – Đổng sự Lưu lấy di động ra: - Tôi liên lạc với bên hàng không ngay đây.
Trương Tiểu Kiếm hỏi nhỏ Ninh Thải Vi:
- Phải đặt vé máy bay ngay bây giờ à?
- Không cần. – Ninh Thải Vi vừa đi vừa nói: - Nhà tôi có máy bay tư nhân. Cứ đi thẳng tới sân bay là được.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Máy bay tư nhân!
Nhìn thấy chưa nhìn thấy chưa? Đây là đại gia nhân chính nhé! Ra tỉnh ngoài mà cũng ngồi máy bay tư nhân!
Mọi người lập tức xuất phát, nhanh chóng tới sân bay, rồi đi thẳng vào lối đi VIP trong sân bay, lên máy bay bay thẳng tới Tô Châu.
Chiếc máy bay tư nhân của nhà Ninh Hàn Lâm là tiêu chuẩn loại máy bay dân dụng Gulfstream G550, chẳng qua là nhỏ hơn máy bay thông thường không ít. Nhưng chim sẻ tuy nhỏ, lại đầy đủ ngũ tạng, thứ gì cũng có.
Chờ máy bay cất cánh, Trương Tiểu Kiếm cực kỳ bềnh tễnh lấy di động ra, chụp mấy tấm ảnh up lên dòng thời gian…
“Đi Tô Châu một chuyến với một đại mỹ nữ.”
Trên ảnh chụp, hắn ngồi trên ghế máy bay, bên trái là một cặp đùi trắng như tuyết, thoạt nhìn rất là đẹp mắt.
Sau đó, bên phải là khuôn mặt ‘hại nước hại dân’ của hắn…
Status này vừa được up lên, lập tức bị mấy tiểu đồng bọn vây xem ----
Mã Vân: “Trương đại sư muốn đi ra tỉnh ngoài à?”
Mã Hóa Đằng: “Đi Tô Châu xem phong thủy? Có gì tốt nhớ gọi tôi đấy.”
Tiêu Thần Tâm: “Đi cùng với chị Ninh à? Em biết cặp đùi này!”
Đường Văn Dương: “Nhìn cặp giò là biết tuyệt đối là mỹ nữ rồi! Kiếm ca ngồi trên máy bay mà cũng có thể viết status hả?”
Phương Dịch Băng: “Thầy được đấy! Đã dẫn mỹ nữ ngồi máy bay rồi à? Có wifi?”
Hồng Lôi: “Chời má Kiếm ca ngon thế! Đi du lịch với mỹ nữ à?! Anh đang ngồi chuyến bay nào vậy? Trên máy bay mà còn có thể up status? Có wifi?”
Trương Tiểu Kiếm: “Không phải chuyến bay. Là Gulfstream G550, máy bay tư nhân có wifi.”
Giây phút yên lặng ngắn ngủi trôi qua…
“Điểm số khiếp sợ +26! +32! +18! +25…”
Câu chữ đơn giản, giọng nói thản nhiên, lại khiến người ta cảm nhận được một loại khoe của màu mè, quả thực khiến mọi người xem status á khẩu không trả lời được, chỉ có thể cống hiến một loạt điểm số khiếp sợ không ngừng nghỉ…
“Tao nhã nói với người khác rằng, thật ra tao cũng trâu bò lắm”. Kỹ năng sang chảnh của Kiếm ca, một chữ: Phục!
Tốc độ bay của máy bay rất nhanh, dù sao cũng là tư nhân, Thiên triều lớn như rứa, tui muốn bay thật nhanh…
Thế nên hai giờ sau, máy bay đã hạ cánh ở sân bay Tô Châu.
Ra sân bay, đã có ba chiếc Maybach chờ ở đó, lên xe đi thẳng tới bệnh viện.
Trần tổng nằm trong phòng bệnh VIP của bệnh viện đại học khoa y Tô Châu. Đoàn người Trương Tiểu Kiếm vừa vào cửa, hắn đang nằm truyền nước trên giường, tay phải bó bột, vừa thấy đám người Ninh Hàn Lâm bước vào, vội đứng dậy nói:
- Sao Ninh tổng ngài lại đến đây?
- Nghe nói anh xảy ra chuyện nên tới thăm. – Ninh Hàn Lâm ấn vai hắn bảo hắn nằm xuống, nói: - Anh bị thương thì đừng lộn xộn. Chúng tôi chỉ tới thăm anh, thuận tiện xem miếng đất vừa mua. Cảm giác sao rồi? Ngoài trừ gãy xương tay ra thì còn