Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Lợi… Lợi hại! – Lúc này, đại sư ca Ngộ Thiên Long cũng bội phục hoàn toàn!
Hắn thấy không còn bị vận rủi quấn lấy nữa, lập tức bước lên đằng trước. Lại nói, hắn là người thảm nhất, cơ hội biểu hiện còn chẳng có mà đã bị dìm gần chết, cho nên bây giờ vẫn còn hơi sợ hãi:
- Đây là… Trương đại sư đúng không? Vừa rồi tôi mới nghe sư đệ tôi nói về địa sát Đôi Mắt Đầu Lâu này, quả nhiên là mở rộng tầm mắt. Nhưng tôi có một điều khó hiểu, tại sao tôi vừa tới đã bị dìm vào nước rồi vậy?
Xem ra hắn rất oán trách chuyện này…
- Thật ra thì giải thích cũng đơn giản thôi. – Trương Tiểu Kiếm nói từ từ: - Nếu có hạt cát rơi vào trong mắt ngài, có phải là ngài lập tức nghĩ đến chuyện dụi mắt để cho hạt cát kia rơi ra không? Hay là thổi cho hạt cát bay đi? Hơn nữa, có cát vào mắt thì đương nhiên phải chảy nước mắt rồi, cho nên ngài không phải là bị nước cuốn đi sao…
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99! +99…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cả đám nghe thế, triệt để ngơ ngác!
Lời này nghe có vẻ thật là mơ hồ, nhưng cũng rất có đạo lí! Chẳng trách mấy người này thảm vậy…
Nhảy nhót trong mắt của đầu lâu, còn ổn sao?
- Trương đại sư đúng là pháp lực cao siêu. – Ninh Hàn Lâm thấy lần này mọi chuyện đều thuận lợi, xem như triệt để tin tưởng bản lãnh của Trương Tiểu Kiếm, nói: - Trương đại sư, đã san bằng kiến trúc rồi, tiếp theo chúng ta phải làm sao đây?
- Thật ra thì nơi này ấy…. – Trương Tiểu Kiếm nhìn xung quanh: - Bây giờ tôi cũng không có biện pháp nào tốt cả. Bởi vì còn chưa biết có thể sửa địa hình nơi này hay không. Tôi nói không có tác dụng, phải xem thử công ty của ngài thương lượng với bên trên như thế nào. Nhưng tôi có thể xác định là, nếu không sửa địa hình nơi này thì có xây kiểu gì trên Đôi Mắt Đầu Lâu này cũng sẽ không có tác dụng gì đâu.
- Oh? Mong được giải thích. – Ninh Hàn Lâm nói.
- Đầu tiên, ở đây phiền toái nhất chính là địa hình đầu lâu. – Trương Tiểu Kiếm nói từ từ: - Muốn phá giải Đôi Mắt Đầu Lâu, thì điểm quan trọng nhất là phải phá kết cấu địa lí nơi này. Cho nên lúc trước tôi mới hỏi sau khi tiếp nhận thì có thể thay đổi địa hình của nó hay không. Nếu không thay đổi được thì cho dù thần tiên tới cũng không có tác dụng.
- Ừm…. – Ninh Hàn Lâm sờ cằm rồi nói: - Đúng là thế. Chờ tôi hỏi thăm thử xem.
Hắn lập tức đi gọi điện thoại, bàn bạc với bên kia một chút, rồi trở về nói:
- Lấp hồ là không thể được, nhưng bên trên đã hứa hẹn có thể sửa nơi này thành hình bầu dục. Dẫu sao thì giao thông không tiện lợi, có muốn làm gì cũng không có tác dụng.
- Ừm… Hình bầu dục đúng không… - Trương Tiểu Kiếm vuốt cằm, chợt nhếch mép cười: - Có!
Hắn nói rồi dẫn theo đám người Ninh Hàn Lâm tìm một chỗ yên tĩnh, ngồi trên mặt đất nói:
- Ninh tổng ngài xem đây. Nơi này chính là địa hình Đôi Mắt Đầu Lâu.
Hắn nói rồi vẽ một cái đầu lâu theo địa hình, sau đó chỉ vào hai hòn đảo Sức Sống song song nói:
- Quan trọng nhất là con mắt này. Nếu không thể lấp hồ, thì chúng ta xây cầu đi! Ở phía bắc hòn đảo xây sáu chiếc cầu. Trên cầu cũng không cần thứ gì nhiều, trồng ít cây cối làm cảnh các thứ, rồi quy hoạch một bãi đỗ xe chuyên dụng là được. Ngài xem, thế này… Thế này…
Hắn nói rồi vẽ mấy chiếc cầu rộng, cầu còn kết nối với cầu. Phải công nhận, vừa nhìn lại, lập tức phát hiện hai con mắt đã hoàn toàn thay đổi!
- Đây là… - Lúc này, Triệu tổng kinh ngạc nói: - Vừa xây dựng mấy cái cầu này xong, sao tôi lại cảm thấy dường như là đầu lâu nhắm mắt lại ấy!
- Đúng đấy! – Ninh Hàn Lâm gật đầu thật mạnh: - Vừa nhìn lại thì cảm giác rõ ràng là thoải mái hơn, còn có cả bãi đỗ xe! Được lắm được lắm!
Lúc này mọi người đã rất chi là tin tưởng lời nói của Trương Tiểu Kiếm.
Ninh Hàn Lâm cũng đã triệt để tin vào bản lãnh của Trương Tiểu Kiếm, nói vội:
- Vậy thì sau đó chúng ta nên làm sao đây Trương đại sư? Địa hình sát đã được phá giải rồi. Kiến trúc đâu? Phải xây như thế nào?
Phá giải địa hình sát rồi, tiếp theo đương nhiên là phải suy