Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
-------------------------
Trương Tiểu Kiếm vừa dứt lời, khắp cả trời đất đều tĩnh lặng…
Sau đó là cơn mưa điểm số khiếp sợ ào ào rơi xuống: “+99! +99! +99! +99…”
Connisia ngây ngẩn cả người, vị đại ma pháp sư trên mặt đất kia cũng ngây ngẩn cả người, đám tiểu ma pháp sư chung quanh đại ma pháp sư cũng ngây ngẩn cả người…
- Tộc rồng. – Đại ma pháp sư hơi ho dự lên tiếng: - Áo thuật này, ta cảm thấy rất chi là thâm ảo. Không bằng chúng ta tính toán thử xem, xong rồi lại đánh tiếp?
Connisia vươn hai móng trước chạm chạm vào nhau, rồi nói:
- Ta… Ta cũng đang nghĩ thế…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Con rồng bự tổ chảng thế mà còn biết ra vẻ đáng yêu!
Nguyên tố trong thiên địa lập tức tan ra. Connisia cũng dần dần đáp xuống đất, sau đó ngồi tại chỗ, bắt đầu dùng móng vuốt vẽ giải đề lên mặt đất…
- Mua vào 20 đồng bạc, bán 30 đồng bạc…
Nàng sử dụng phương pháp cực kỳ ngốc, cực kỳ dứt khoát lấy ra một đống đá lớn đường kính chừng năm sáu mét làm đồng bạc, vừa gẩy đá vừa đếm:
- Trước là lời 10 đồng bạc, rồi lại tiêu 20 đồng bạc…
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Đậu má! Toán học của tụi mày đều phiền phức thế à?
Phe nhân loại còn không bằng Connisia kia. Thỉnh thoảng có người dùng thuật phóng đại thanh âm nói với Trương Tiểu Kiếm:
- Sứ thần đại nhân, ta đã tính ra, là 30 đồng bạc!
- Kết quả mà ngươi tính ra rõ ràng là không đúng. Là 50 đồng bạc!
- Rõ ràng là 10 đồng bạc!
Ừm, quả nhiên giống với ý tưởng của Trương Tiểu Kiếm. Thuộc tính của đám ma pháp sư nhân loại này ước chừng nghiêng về phía người phương Tây trên địa cầu, toán học dốt không ở mức bình thường nhẩy…
Thậm chí đến cuối cùng, vị đại ma pháp sư nhân loại kia rít gào:
- Đề này khó quá! Ta không biết làm! Không biết làm!
Cảm giác thật quá giống triều tịch hải linh “Viên Hoa”…
Trương Tiểu Kiếm cười sấp mặt lờ. Ây dà, đừng tưởng áo thuật của các ngươi ngon, gặp áo số còn không phải là mù sao?
- Ta đã tính ra! – Connisia ngồi trên mặt đất hí hoáy gảy đá chợt cười nói lớn tiếng: - Tính ra kết quả rồi! Người bán tổng cộng lỗ bảy mươi đồng bạc!
Trương Tiểu Kiếm: “???”
Mày lục lọi đá tảng cả ngày ở đó, kết quả được mấy con số đó?
- Các ngươi thật sự khiến ta thất vọng quá rồi! – Trương Tiểu Kiếm lắc đầu nhẹ nhàng, nói: - Áo thuật đơn giản như vậy mà các ngươi không biết, thế thì sao các ngươi có thể nắm giữ được áo số càng cao thâm hơn đây?!
- Tiểu Kiếm tiên sinh dạy bảo đúng lắm. – Connisia thật giống cô bé làm bài sai, hai chân trước che mặt: - Áo thuật đơn giản như vậy mà ta không biết…
Đại ma pháp sư bên kia lại càng xấu hổ hơn, liên tục truyền lời tới đây:
- Thần sứ tiên sinh nói đúng, thần sứ tiên sinh dạy bảo đúng. Cúng không biết áo thuật này… Phải phá giải như thế nào? Sau khi học xong có phải là có thể học được áo thuật càng cao hơn không?
- Xem như các ngươi còn có chút thái độ ham học hỏi. – Trương Tiểu Kiếm đứng trên vai Connisia, lên tiếng: - Cái gọi là Áo Thuật Của Thần, đều do những áo thuật cơ bản nhất tạo thành. Ở thần vực chúng ta, ngay cả bộ đứa trẻ tầm thường nhất đều có thể giải quyết câu hỏi áo số này một cách dễ dàng. Các ngươi, thật khiến ta quá thất vọng rồi!
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99! +99…”
Đám người bị Trương Tiểu Kiếm chém cho đần mặt ra!
Bọn này học tập ma pháp kiếm thuật các loại thì không thành vấn đề, nhưng đối mặt với câu hỏi toán học của Đại Thiên triều chúng ta thì đều quỳ!
- Mọi người nghe cho kỹ đây. – Thế là Trương Tiểu Kiếm bắt đầu giảng bài cho mọi người: - Đây là câu hỏi áo số huấn luyện tư duy căn bản nhất của thần vực chúng ta. Biết làm bài này cũng sẽ không giúp áo thuật của các ngươi tăng lên uy lực nhiều, nhưng lại là chương trình huấn luyện ý nghĩ cơ bản nhất.
Connisia và vị đại ma pháp sư kia đồng thời gật đầu:
- Vâng vâng vâng, thần sứ dạy bảo đúng vậy.
Trương Tiểu Kiếm hài lòng gật đầu, nói:
- Bài toán này tổng cộng có ba cách giải. Cách thứ nhất, lỗ 50