Một vòng quả thực là hốt được cả mớ điểm hận giàu luôn!
Dù sao thì nhãn hiệu LV xa xỉ này trời sinh đã đủ hấp dẫn điểm hận giàu xung quanh rồi, nhất là hôm nay còn diễn một vở tuồng nữa. Phong Tuấn Nhã tuy rằng là tên dị hợm, nhưng dù sao lại không ngốc.
Giờ thì hắn cũng nhìn ra, trước mắt Mẫn Thiến thế nào thì khó mà nói, nhưng Trương Tiểu Kiếm tuyệt đối không phải là nhân vật bình thường!
- Anh… Anh…
Phong Tuấn Nhã chảy mồ hôi lạnh, còn đang hấp hối giãy giụa:
- Các người nhất định là đang diễn kịch! Nhất định là thế! Tôi không tin! Tôi không tin các người lại giàu đến thế!
Hey yo! Không tin? Thật ra anh đây cũng không tin, nhưng không có cách nào khác, chính là giàu thế đấy, giỏi thì cắn anh đi?
- Ây dà, chỉ sợ anh không tin không được đâu.
Trương Tiểu Kiếm thở dài nói:
- Dù sao tôi còn từng ăn cơm chung với Ninh Hàn Lâm Ninh tổng rồi cơ. Còn có một bầy ông trùm Mã Vân, Mã Hóa Đằng các kiểu, đều rất quen thuộc cơ.
“Điểm số khiếp sợ + 15! + 28! + 18!...”
Người trẻ tuổi này rất quen với Ninh Hàn Lâm Ninh tổng còn có Mã Vân Mã Hóa Đằng nữa á?
Đùa bố à?
Tôi thất học ông đừng lừa tôi!
Người xung quanh bị Trương Tiểu Kiếm nổ cho sững sờ, không ngờ lúc này chợt nghe thấy một người la lớn:
- Đậu xanh! Rolls-Royce! Rolls-Royce dừng trước cửa!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rolls-Royce dừng trước cửa!
Vừa nghe thấy thế, mọi người ở đây đều quay sang nhìn.
Sau đó mọi người đều sợ ngây người!
Bởi vì người bước xuống từ Rolls-Royce rõ ràng chính là người giàu nhất Thiên quốc, Ninh Hàn Lâm!
Chính là Ninh Hàn Lâm mục tiêu nhỏ một trăm triệu ấy!
Sau đó cả đám lại thấy Ninh Hàn Lâm và một người đàn ông trung niên cùng bước xuống xe. Hai người vừa đi vừa cười, đi về phía quán cà phê!
Sau đó đi vào cửa hàng!
Sau đó nữa…
- Trương đại sư?
Ninh Hàn Lâm vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức kinh hô, vẫy tay chào hỏi:
- Không ngờ đây lại gặp phải Trương đại sư. Đang nói chuyện với bạn hả?
Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, cả hiện trường triệt để như ong vỡ tổ!
- Đậu xanh người trẻ tuổi này là ai vậy? Ninh Hàn Lâm nhá! Gọi hắn là đại sư?
- Trời đất ơi, rốt cục thì người trẻ tuổi này là ai? Đó chính là Ninh Hàn Lâm đó! Ninh Hàn Lâm! Trương đại sư?
- Không phải chứ? Mình còn đang ngái ngủ à? Người giàu nhất gọi hắn ta là đại sư?
- Không ngờ lời hắn vừa nói lại là thật!
“Điểm số khiếp sợ + 109! + 109! + 109! + 109…”
Nhất là Phong Tuấn Nhã ngồi trước mặt Trương Tiểu Kiếm, trực tiếp nhảy ra một con số thật bự!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 218 đến từ Phong Tuấn Nhã! Bạo kích!”
Cả Starbucks đều tràn ngập tiếng bàn tán xôn xao, ầm ầm ầm cứ như là có hàng ngàn con ruồi đang vo ve vậy!
- Ninh tổng.
Trương Tiểu Kiếm cười ha ha đứng dậy nói:
- Chẳng qua là em họ của tôi bị bắt nạt ấy mà, ta đến giúp con bé xử lý một chút, ha ha… Sao ngài lại đến đây?
- Em họ á?
Ninh Hàn Lâm liếc nhìn Mẫn Thiến:
- Nhìn thấy quen quen, là cô bé lễ tân đúng không? Sao vậy? Ai bắt nạt cháu à?
Lúc này Phong Tuấn Nhã muốn chuồn ngay lập tức!
Bình thường hắn làm màu thì thôi, nhưng nay ở trước mặt hắn chính là ông vua làm màu của Đại Thiên triều này!
Cho dù hắn có thúc ngựa cũng đuổi không kịp nhé!
Đừng nói là hắn, cho dù là lãnh đạo trong đơn vị của hắn mà gặp phải Ninh Hàn Lâm thì cũng phải chiêu đãi cho thật tốt!
- Không phải vị này thì là ai nữa.
Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm đổ thêm dầu vào lửa:
- Hắn nói nếu em họ tôi không nể mặt hắn thì hắn sẽ tới công ty tuyên dương rằng em họ tôi lừa ăn lừa uống.
- Đến công ty tôi á?
Ninh Hàn Lâm lập tức thay đổi sắc mặt.
Vạn Hào Quốc Tế nhé, công ty bất động sản cuối cùng của Thiên quốc! Nếu để cho con kiến như vậy chạy tới công ty hắn quậy phá thì sau này hắn phải ngẩng đầu như thế nào?
- Công ty chúng tôi không phải là loại chó mèo nào cũng có thể bước chân vào.
Ninh Hàn Lâm vỗ vai Mẫn Thiến nói:
- Sau này gặp phải bất cứ việc gì cháu cứ việc tới tìm chú. Để chú xem thử