Vừa thấy tin tức này, Trương Tiểu Kiếm bật cười.
Hehe, cô ta còn nhớ rõ mình, thế thì dễ làm…
Trương Tiểu Kiếm: “Ừ đấy, không phải là có việc tìm cô sao, nói nghe xem cô ở đâu vậy? Có thể nói ra được không?”
Đại Tiểu Thư Baby: “Tôi ở Thiên Kinh. Còn ông?”
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Trương Tiểu Kiếm: “Tôi cũng Thiên Kinh nè! Mai có rảnh không? Chúng ta gặp mặt nói chuyện kỹ hơn đi?”
Đại Tiểu Thư Baby: “Ông muốn làm gì? Tôi cảnh cáo ông nhé, không được có ý đồ gì đâu đấy!”
Trương Tiểu Kiếm: “Không, tôi không phải là biết chém gió sao? Mai cho cô mở rộng tầm mắt, he he.”
Đại Tiểu Thư Baby: “!!!”
Đại Tiểu Thư Baby: “Thật hay đùa đấy? OK, thế mai tôi chờ ông ở Taikoo-Li. Để tôi chống mắt lên xem rốt cục ông muốn chém gió kiểu gì!”
Trương Tiểu Kiếm: “Thế quyết định vậy nhé. Hai giờ chiều mai, không gặp không về.
Đặt di động xuống, Trương Tiểu Kiếm cười nói:
- OK rồi, hai giờ chiều mai gặp mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Kiếm ca trâu bò!
Hồng Lôi vươn tay ra giơ ngón cái lên:
- Đại Tiểu Thư Baby mà anh cũng hẹn được, quả thực ngầu lòi!
- Vô nghĩa, anh có phải là người thường đâu.
Trương Tiểu Kiếm cười ha ha:
- Rồi, ái chà massage xong đúng là thoải mái gớm…
Ba người làm spa xong, Hồng Lôi cực kỳ biết chiều chạy đi chơi game, Trương Tiểu Kiếm và Tiêu Thần Tâm thì đi dạo trên đường.
Lúc này đã hơn tám giờ tối, trên đường người đến người đi, cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt.
- Thầy ơi, em cảm thấy mấy ngày nay hình như thầy có tâm sự đó.
Tiêu Thần Tâm kéo tay Trương Tiểu Kiếm, nghiêng đầu nhìn hắn:
- Có thể nói với em một chút được không? Nếu không được thì thôi vậy.
- Đúng là không tiện lắm.
Trương Tiểu Kiếm mỉm cười, sau đó xoa đầu Tiêu Thần Tâm:
- Tâm Tâm không cần biết những chuyện phiền lòng đó. Em chỉ cần vui vẻ mỗi ngày là được rồi.
- Dạ vâng!
Tiêu Thần Tâm đáp lại ngọt ngào, sau đó bỗng nhìn về phía trước nói:
- Thầy nhìn kìa, đằng trước có cổng vòm vàng, em muốn ăn kem ốc quế!
- OK, để thầy mua cho.
Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng nhéo chiếc mũi nhỏ của Tiêu Thần Tâm, thế là hai người bắt đầu đi mua kem ốc quế.
Không ngờ mới đi được mấy bước đã nhìn thấy có mấy chiếc xe bọc thép gào thét lướt qua trên đường. Trương Tiểu Kiếm khó hiểu:
- Chuyện gì vậy? Tại sao xe bọc thép lại xuất hiện trong nội thành thế nhỉ?
Có lẽ là chấp hành nhiệm vụ gì đó. Trương Tiểu Kiếm cũng không nghĩ nhiều, đi thẳng vào cổng vòm vàng.
- Hai cây kem ốc quế.
Trương Tiểu Kiếm quét code thanh toán sau đó bắt đầu chờ.
- Thầy ơi, lúc nãy thấy có mấy chiếc xe bọc thép chạy ở bên ngoài.
Tiêu Thần Tâm ngồi trên ghế cao chân, nhìn ngoài cửa sổ, hai chân đung đưa.
- Không biết là chấp hành nhiệm vụ gì nữa.
- Đúng đấy.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu rồi nói:
- Kệ nó đi. Hoàn cảnh nước mình vẫn rất tốt, nhất định là sẽ không có chuyện gì lớn lao đâu.
Hai người đang nói chuyện này thì lại nghe thấy có người bên cạnh bàn tán:
- Ê, mày nghe thấy gì chưa? Mấy ngày nay không biết đang chấp hành nhiệm vụ bí mật gì ấy, cảnh sát đầy rẫy trên đường.
- Nghe bảo nước Mỹ còn rút quân từ bên Trung Đông kia kìa. Không biết là chuyện gì nữa.
Nghe người xung quanh bàn luận, Trương Tiểu Kiếm cau mày.
Trực giác báo cho hắn biết có điều gì đó kỳ quái trong chuyện này.
Lúc này kem ốc quế đã làm xong, Trương Tiểu Kiếm lấy lại đây ăn cùng với Tiêu Thần Tâm:
- Đúng rồi, Tâm Tâm, em có nguyện vọng gì không? Thầy thực hiện giúp em nhé, he he.
- Nguyện vọng hả? Có chớ!
Ngón tay Tiêu Thần Tâm chấm chấm môi, sau đó nói:
- Em muốn xây một căn nhà lớn, sau đó sống trong đó với thầy. Mỗi ngày không cần nghĩ ngợi gì cả, chỉ cần ăn ngủ ngủ ăn, thích thì chơi game, không thích thì đi dạo phố là được, hi hi…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Em muốn sống như lợn thế à…
- OK, quyết định thế nhé.
Trương Tiểu Kiếm lập tức gật đầu:
- Đến lúc đó chúng ta xây một căn nhà lớn, sau đó chúng ta cùng chung sống ở bên trong.
Đi ra cổng vòm vàng, Trương Tiểu Kiếm ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói thầm:
- Chẳng lẽ… Quốc gia đã biết sự tồn tại của Tiểu Yêu Tinh rồi? Có lẽ thế… Dựa theo khoảng cách hiện nay thì Tiểu Yêu Tinh hẳn là đang ở trong hệ mặt trời, không lý nào mà tổ