Có hy vọng!
Ba chữ này có thể nói là tin tức vui nhất mà Trương Tiểu Kiếm có thể nghe thấy hiện nay!
Chỉ cần có hy vọng thì chứng tỏ là có thể thay đổi! Có thể thay đổi thì chứng tỏ có lẽ địa cầu không cần bị hủy diệt nữa! Đến lúc đó mình vui vẻ làm một phú ông, sống thoải mái hạnh phúc bên vợ con là được rồi!
- Tiến sỹ Lưu.
Trương Tiểu Kiếm vội hỏi:
- Cụ thể thì thay đổi như thế nào, nói tôi nghe thử.
- Được.
Tiến sỹ Lưu bắt đầu và cơm liên tục vào miệng:
- Chúng ta ăn nhanh lên, ăn xong tôi nói cho cậu nghe.
- Vâng.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu, thế là bắt đầu nhanh chóng giải quyết.
Ăn cơm xong, Trương Tiểu Kiếm và tiến sỹ Lưu đi thẳng vào trong một phòng thí nghiệm đặc biệt của tòa nhà.
Trong phòng thí nghiệm có màn hình máy tính ở khắp nơi. Rất nhiều nhà khoa học ăn cơm xong rồi đều tụ tập ở trong này, đang tính toán tất cả những số liệu có thể tính ra.
- Tiểu Kiếm, bên này bên này.
Tiến sỹ Lưu dẫn theo Trương Tiểu Kiếm đi đến trước một màn hình rất lớn, nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nhìn thấy hình ảnh trên màn hình này chưa? Đây chính là hệ mặt trời mà chúng ta đang sinh sống.
Sau đó hắn lại chỉ vào một vòng tròn nhỏ trong đó, nói:
- Đây chính là tiểu hành tinh sắp va chạm vào địa cầu, biệt danh là Tiểu Yêu Tinh.
- Ừ ừ.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu hỏi:
- Rồi sao nữa?
- Sau đó…
Tiến sỹ Lưu chỉ huy một nhân viên nói:
- Mở ra cho Tiểu Kiếm xem một chút.
- Vâng.
Nhân viên làm việc kia lập tức ấn nút phát sóng.
Sau đó Trương Tiểu Kiếm nhìn thấy trên màn hình, tất cả hành tinh trong hệ mặt trời đều bắt đầu chuyển động. Tiểu Yêu Tinh xẹt qua một đường cong duyên dáng, sau đó vừa vặn đụng vào địa cầu…
- Đây là quỹ tích di chuyển trước mắt của chúng ta.
Tiến sỹ Lưu nói:
- Trước mắt cách tốt nhất mà chúng ta có thể tìm được là cài đặt đạn hạt nhân trên quỹ tích di chuyển của nó, đạn hạt nhân uy lực lớn! Chỉ cần có thể làm cho góc độ của nó bị lệch tầm 0.01 độ thì với tốc độ của nó và khoảnh cách với địa cầu thì đến lúc đó nó có thể đi lướt qua địa cầu! Tôi tính toán cho cậu một chút xem đến lúc đó sẽ lệch bao nhiêu. Đơn giản mà nói, ví dụ như Tiểu Yêu Tinh đang đi theo đường thẳng, cậu biết hình tam giác chứ? Từ điểm cất cánh ví dụ như 300 triệu kilomet, nếu góc độ lệch 0.01 độ thì dựa theo công thức tính toán hình tam giác, chúng ta có thể tính được nó sẽ lệch khỏi quỹ đạo địa cầu là 52.359,87 km! Thế thì nó sẽ bay thẳng qua luôn, cậu hiểu chứ?
Hơn năm mươi ngàn kilomet!
Chỉ cần hơi nổ tung nó chút xíu xiu đó thôi, địa cầu sẽ an toàn!
Nghe được đấy!
- Ừ ừ.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu lia lịa, sau đó hỏi:
- Thế cách làm này của chúng ta có phải là còn thiếu chút gì đó hay không vậy?
- Đúng rồi.
Tiến sỹ Lưu gật đầu nói:
- Hiện giờ chúng ta chủ yếu là thiếu nguyên liệu. Cậu biết nguyên liệu chứ? Đây là thời đại có nguyên liệu là vua, không có nguyên liệu thì thứ gì cũng không làm nổi. Nói đơn giản thì số lượng nguyên tố phóng xạ để chế tạo bom nguyên tử và bom khinh khí quá ít, không đủ để duy trì kế hoạch của chúng ta. Rất rõ ràng, muốn chấp hành kế hoạch này thì cần phải sản xuất đạn hjat nhân với số lượng lớn, tạo thành một bức tường trong không gian vũ trụ. Vậy thì chỉ cần Tiểu Yêu Tinh bay tới đây… Boom! Một quả bom nguyên tử nổ trúng nó thì có thể khiến nó chệch khỏi quỹ đạo ban đầu một xíu xiu, đến lúc đó địa cầu được cứu rồi! Được cứu rồi, cậu hiểu không?!
- Hiểu rồi!
Trương Tiểu Kiếm trừng to mắt:
- Nghe được quá ấy chứ nhỉ!
- Cho nên mới nói cậu là cục cưng của chúng tôi đấy, chúng ta bắt tay vào làm việc thôi.
Tiến sỹ Lưu cười nói:
- Chúng ta nhất định phải làm tốt khâu tôi đang phụ trách. Giờ đã sắp xếp bên dưới bắt đầu sản xuất đạn hạt nhân hàng loạt rồi. Tôi đoán thời gian khoảng ba tháng đủ để chế tạo ra ba mươi nghìn đầu đạn hạt nhân. Cộng thêm Mỹ Anh Pháp Nga, đến lúc đó tính sơ sơ có thể có một trăm nghìn đầu đạn hạt nhân tiến vào vũ trụ, sau đó bày ra