- Trịnh đạo, em cảm thấy em có một ý kiến hay, nhưng cần người phối hợp. - Trương Tiểu Kiếm liền nói ngay: - Cũng không biết Trịnh đạo ngài có duy trì hay không.
Ah, người này thật sự có biện pháp sao?!
Vừa nghe hắn nói, mọi người ở đây nhất thời đều vây quanh hắn ngay lập tức, chuẩn bị nghe xem hắn nói cái gì.
- Thật sao? - Trịnh Tiền cũng là loại người sảng khoái, dù sao bên Vương biên kịch còn chưa nghĩ ra biện pháp, rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, trước thử xem sao, liền nói ngay: - Được. Cậu muốn ai ở trong này hỗ trợ cứ nói thẳng!
- Ừm, chẳng qua sẽ làm phiền mọi người. - Trương Tiểu Kiếm liền bắt đầu gọi người: - Lôi ca, mày dẫn mọi người tiếp tục tuần tra đi, lại đến vài người cùng tôi tạm thời đóng giả Bát Lộ quân một chút.
Đây là tính diễn cảnh thật sao? Mọi người liền bắt đầu chuẩn bị sắp xếp. Nữ diễn viên nhìn thấy thú vị, cười nói:
- Trịnh đạo, tôi cũng cùng mọi người đi, dẫn đội chút.
- Được, vậy thì đi thôi. - Trịnh đạo liền gật đầu: - Cậu em, bên các cậu là do Đinh Nhã Quân dẫn đội, bên quỷ thì do bạn của cậu dẫn đội. Mọi người thử nghiệm cảnh tượng thật một chút, xem thử xem có biện pháp nào giải quyết được hay không!
Trương Tiểu Kiếm:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Được rồi!
Vì thế hai nhóm người liền trở về vị trí.
Hồng Lôi học theo tư thế tuần tra lúc trước của Trương Tiểu Kiếm, bên này Trương Tiểu Kiếm dẫn theo Đinh Nhã Quân cùng hơn mười diễn viên quần chúng từ trong cống ngầm đi tới.
Vốn dựa theo kế hoạch lúc trước, bọn họ sẽ vẫn lẻn vào đến nơi cách cửa thành mười mét mới dừng lại. Nhưng lần này hoàn toàn khác biệt, Trương Tiểu Kiếm vẫn đóng vai một diễn viên quần chúng không có tên, đi theo đằng sau đám người Đinh Nhã Quân. Ai ngờ bò đến nơi cách xa 20 mét, hắn bỗng nhiên kéo Đinh Nhã Quân một chút!
- Dừng! Mau dừng lại! - Trương Tiểu Kiếm nói: - Đi tiếp về phía trước sẽ bị nhìn thấy.
- Hả? - Đinh Nhã Quân kinh ngạc kêu nhỏ, sau đó nhìn Trương Tiểu Kiếm, lại nhìn về phía bọn quỷ đang tuần tra phía trước: - Ở đây sẽ bị nhìn thấy sao?
Nàng nói rồi đứng lên:
- Trịnh đạo, anh trai này nói chúng ta đi đến nơi này thôi, nếu lại đi vào sâu hơn sẽ bị phát hiện.
- Oh? - Trịnh Tiền nhíu mày, đứng dậy, đi đến vị trí của Hồng Lôi, vừa thấy, nhất thời gật đầu: - Đúng rồi, ở đây là có thể nhìn thấy, có trốn kiểu gì cũng vô dụng. Chú em, cậu lại lập một công rồi!
- Tàm tạm thôi. - Trương Tiểu Kiếm cười ha ha gãi đầu, sau đó nói: - Chúng ta tiếp tục ha.
Vì thế lại tiếp tục.
Trương Tiểu Kiếm cùng đoàn người Đinh Nhã Quân nằm trong cống, Đinh Nhã Quân nhỏ giọng hỏi:
- Đến đây liền không thể đi tiếp, vậy thì làm sao đây?
Nhìn đám người bên này, lại nhìn xem bọn quỷ Hồng Lôi ở nơi xa, Trương Tiểu Kiếm nhíu mày, chợt trong đầu nhảy ra một cái bóng đèn sáng choang!
Dù sao cũng là diễn viên quần chúng cấp hoàn mỹ thôi, gặp phải tình huống này sao có khả năng mắc kẹt được!
- Có cách! - Trương Tiểu Kiếm trực tiếp kéo quần áo của Đinh Nhã Quân: - Quyến rũ! Cởi quần áo!
- Hả?! - Nghe Trương Tiểu Kiếm nói, Đinh Nhã Quân suýt nữa nhảy cẫng lên, theo bản năng liền muốn tát cho hắn một bạt tai rồi hét to đồ dê xồm, nhưng may mà cô nhịn xuống…
- Kêu tôi cởi quần áo làm gì? - Đinh Nhã Quân cả giận nói: - Đồ dê xồm!!
- Hiểu lầm, hiểu lầm! - Trương Tiểu Kiếm chảy mồ hôi như thác nước, vội vàng giải thích: - Cô nghĩ xem, hiện tại loại tình huống này tốt nhất là quyến rũ bằng sắc đẹp! Cô cởi quần áo của Bát Lộ quân ra, sau đó đi đến trên đường cái, đối diện chính là quỷ! Cô nương xinh đẹp đi trên đường, nhất là khi mà đại bộ đội đã đi ra ngoài, bọn họ lại gặp gỡ một cô nương xinh đẹp ở trên đường, sẽ làm gì?
- Ah? - Đinh Nhã Quân suy nghĩ cẩn thận, càng nghĩ càng thấy phù hợp: - Có đạo lý đấy, bọn họ nhất định sẽ lại đây bắt người?
- Đúng dzồi! - Trương Tiểu Kiếm cười hì hì nói: - Chuẩn bị, chúng ta thử xem!
Đinh Nhã Quân liền bắt đầu cởi quần áo, dù sao bên trong đồ diễn có mặc đồ thường, vẫn phải có áo sơ mi, quần không cần cởi, nếu cởi