3 giờ 26 phút chiều hôm đó, thủ trưởng đại đại và Trương Tiểu Kiếm đứng trên đảo Trân Bảo của Tổ quốc. Chỗ cách bọn họ 50 km chính là vũ khí có uy lực lớn nhất trên trái đất hiện nay, pháo siêu điện từ đường kính năm trăm mét!
Công suất trong nháy mắt của cỗ pháo siêu điện từ này có thể hút sạch tất cả điện năng trên toàn cầu trong vòng năm giây đồng hồ. Đạn pháo bắn ra đủ để xuyên thấu vỏ ngoài chắc chắn dày chừng sáu mươi kilomet của Tiểu Yêu Tinh!
Còn độ dày mười kilomet cuối cùng...
Đành nghe ý trời vậy.
Lúc này mọi công tác chuẩn bị đã hoàn tất, chỉ chờ Tiểu Yêu Tinh bước vào tầng khí quyển.
- Tiểu Kiếm, chuyện tiếp theo chỉ có thể trông cậy vào cậu.
Thủ trưởng đại đại hít vào một hơi thật sâu:
- Cuối cùng trái đất sẽ thế nào, giờ đây đều cột lên người cậu. Cố gắng làm đi, đừng có bất cứ gánh nặng tâm lý nào cả!
- Tôi biết rồi.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu.
- Hiện nay dân chúng đều đang sinh sống trong hòa bình, tận thế cứ vậy kéo đến...
Đại đại nhắm mắt lại, thấp thoáng ánh lệ, lập tức mở mắt ra, ánh mắt kiên định, quyết liệt nói:
- Bất kể thế nào đi nữa, tôi đều sẽ đứng chung một chỗ với mọi người, mãi cho đến giây phút cuối cùng!
Trương Tiểu Kiếm nắm chặt tay.
Liều mạng đi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ cần chịu liều mạng thì ít ra còn có hy vọng. Chỉ sợ ngay cả cơ hội để liều mạng còn không có, thế thì mới là bi kịch thật sự.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Nước Mỹ, nước Nga, liên minh châu Âu, Thiên triều, Ấn Độ, Nhật Bản... Tất cả nhân viên ở tầng cao nhất của cả thế giới, giờ phút này đều nhìn thấy rõ ràng một tảng băng khổng lồ đang đập thẳng xuống vị trí chính giữa Thái Bình Thương thông qua vệ tinh theo dõi!
- Tới rồi!
Thủ trưởng đại đại trầm giọng.
Nhìn thấy trên bầu trời xa xôi, chính quả cầu lửa sáng chói, sau đó nhanh chóng biến mất tăm.
Chính viên đạn hạt nhân đương lượng hai nghìn tỷ tấn bị ăn luôn.
Sau đó, Trương Tiểu Kiếm lập tức nhìn thấy một cảnh tượng trong phim vượt xa khoa học viễn tưởng!
Một khối hình cầu khổng lồ có thể được gọi là châu lục, xé rách lực cản không khí, đập xuống địa cầu!
Tiểu Yêu Tinh, đến đây!
Quả cầu khổng lồ kia quả thực nhìn bằng mắt không thấy giới hạn, cho dù họ đang đứng trên đảo Trân Bảo, nhưng Tiểu Yêu Tinh vẫn có thể khiến tất cả mọi người đều nhìn thấy!
“Nhất định phải thành công!”
Trương Tiểu Kiếm liều mạng gọi hệ thống trong lòng:
- Hệ thống, chuẩn bị! Sắp tới!
Hệ thống:
- Bắt đầu tiến hành vận chuyển năng lượng cấp bậc Thần Chém Gió...
Theo những lời của hệ thống, vị trí túi áo trên người thủ trưởng đại đại bắt đầu phát ra một quầng sáng.
- Đây là...
Thủ trưởng đại đại vội lấy bùa may mắn ra, vừa thấy lập tức sửng sốt:
- Bùa may mắn...
Không chỉ riêng thủ trưởng đại đại mà bùa may mắn của mọi người trên toàn thế giới đều bắt đầu phát ra một vầng ánh sáng...
- Ba ơi nhìn kìa! Bùa may mắn đang phát sáng!
- Ghê ghê ghê ghê ghê ghê, 18 tệ không phí nhỉ...
Bùa may mắn trong tay vô số người trên toàn thế giới phát đầu tản ra ánh sáng, ánh sáng chiếu rọi mỗi một góc trên toàn thế giới!
Ánh sáng đó dịu nhẹ như thế, đó là ánh sáng đại biểu cho hy vọng!
- Chưa đủ! Còn chưa đủ!
Trương Tiểu Kiếm tiếp tục gào lên:
- Số năng lượng này còn chưa đủ! Hệ thống, tiếp tục tăng năng lượng lên!
Hệ thống:
- Nếu thế thì thân thể của ký chủ sẽ bị hỏng nặng...
Trương Tiểu Kiếm:
- Nói nhảm ít thôi. Thứ này mà rơi xuống đất thì không chỉ bị hỏng nặng thôi đâu!
Hệ thống:
- Chấp nhận yêu cầu của ký chủ. Bắt đầu rút sinh cơ của ký chủ để chuyển hóa thành năng lượng...
Chỉ trong chớp mắt, Trương Tiểu Kiếm lập tức cảm giác được sinh cơ trong cơ thể bắt đầu xói mòn điên cuồng như lũ vỡ đê. Mái tóc đen của Trương Tiểu Kiếm biến thành màu trắng trong khoảnh khắc!
- Tiểu Kiếm, cậu!
Thủ trưởng đại đại sợ ngây người, lúc này người xung quanh cũng đều sợ ngây người!
Trương Tiểu Kiếm đây là... Đây là muốn đốt cháy bản thân mình để cứu vớt địa cầu ư?!
- Chưa đủ chưa đủ!
Trương Tiểu Kiếm nắm chặt hai tay, ra sức rít gào:
- Thế còn chưa đủ! Tăng mạnh! Tiếp tục tăng mạnh!
Theo tiếng hô của Trương Tiểu Kiếm, cả thế giới dường như đang rung chuyển, sóng biển rít gào, gió bão gào thét, cảnh tượng như ngày tận thế!
Thủ trưởng đại đại