Ây dà, nay vừa nghe hệ thống nói mình cũng có thể thức tỉnh, tâm tình lập tức thoải mái hơn nhiều.
Dù sao thì thời đại này ít nhiều cũng phải có chút năng lực chứ, cho dù là bán bánh rán bên lề đường cũng là dị năng giả hệ lửa, giao hàng đều biết bay. Nếu mình không theo kịp thời đại thì bi kịch cỡ nào?
- Bây giờ quả nhiên là người thức tỉnh ăn hương.
Trương Tiểu Kiếm cảm thán:
- Đúng là thời thế thay đổi.
- Công nhận.
Ngô Vi Dân gật đầu nói:
- Tuy tôi không lợi hại được bằng người thức tỉnh đời đầu nhưng ít ra có năng lực, làm cái gì cũng tiện lợi hơn rất nhiều. Cho nên Trương đại sư à, con trai tôi đều trông cậy vào cậu nhé!
Trương Tiểu Kiếm cười nói:
- OK, yên tâm đi.
Trong lúc nói chuyện đã đi tới khu nhà Kim Thành Chi Tinh nơi Ngô Vi Dân sinh sống. Hai người cùng đi lên lầu.
Ngô Vi Dân sống ở cửa đông tầng 11 tòa nhà C. Vừa mở cửa Trương Tiểu Kiếm đã nhìn thấy một người phụ nữ tuổi tương đương với Ngô Vi Dân đang ngồi trên sofa dỗ một cậu nhóc.
Vẻ mặt đứa bé kia buồn bực ủ rũ, chơi di động mà cũng có vẻ ngơ ngác.
- Haizzz, thức tỉnh ấy cũng không đến mức sớm một ngày chậm một ngày.
Người phụ ôm vai đứa bé nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Con có thấy trong lớp con cũng có nhiều bạn chưa thức tỉnh mà. Mẹ đoán có lẽ là vấn đề thời gian, chuyện sớm hay muộn mà thôi, đúng không?
- Lớp tụi con tổng cộng 46 người, có 32 người đều thức tỉnh.
Cậu nhóc kia buồn bực nói:
- Trước kia con vẫn đứng đầu lớp, lần này thì ngược lại, ngày nào tụi nó cũng cười nhạo con, nói con điểm cao mà năng lực thấp...
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Đúng là đả kích lớn thật, đây là điểm cao vô năng thật...
- Bà xã.
Ngô Vi Dân vừa vào phòng lập tức nói:
- Nhìn xem anh mời ai đến nè, Trương đại sư! Đại sư chân chính! Chính là người từng xem phong thủy cho anh lần trước đó, có thể giúp con mình giải quyết vấn đề không thể thức tỉnh!
- Trương đại sư?
Vợ Ngô Vi Dân vừa nghe vậy không khỏi cau mày nói:
- Linh khí đã khôi phục rồi, anh mời thầy phong thủy tới thì có ích lợi gì? Con mình không phải là không thể thức tỉnh, có dính líu gì tới phong thủy đâu!
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Chậc... Xem ra còn phải giải thích kỹ càng một chút. Dù sao thì huyền thuật sư cũng là thứ mới mẻ mà...
- E hèm...
Trương Tiểu Kiếm hắng giọng một tiếng rồi nói:
- Chị nhà đúng không? Bây giờ tôi là một vị đại huyền thuật sư, vẫn thoáng có khác biệt đại sư phong thủy thầy bói trong miệng của chị đấy...
- Khác biệt cái gì? Không phải đều là lừa tiền sao?
Người phụ nữ tức giận nói:
- Xem một lần đắt lắm đúng không? Mấy trăm hả?
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Thế này thì quá lắm. Anh xem một lần, mấy trăm là đủ sao?
- Anh đã bảo em rồi cả ngày rãnh rỗi không có việc gì đi sinh nông nỗi à!
Lúc này Ngô Vi Dân không nhịn được, cả giận nói:
- Người ta là đại huyền thuật sư, chuyên môn xem dòng chảy linh khí thay đổi phong thủy giúp con mình thức tỉnh, em đừng có chọc giận anh cả ngày được không hả?
- Anh nói thẳng là bao tiền đi cho rồi.
Người phụ nữ hừ lạnh.
- Nhanh lên!
- Mười... Mười sáu ngàn.
Nhắc tới cái này, Ngô Vi Dân cũng hụt hơi, ra sức khuyên nhủ:
- Nhưng không tìm đại sư thì có thể làm sao bây giờ? Em nhìn xem con mình đã lo âu tới mức nào rồi?
- Mười sáu ngàn?!
Người phụ nữ lập tức kêu lên như gà bị bóp cổ:
- Sao anh không đi cướp đi?!
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Ôi sệt, anh có tất yếu đi cướp sao? Anh có thiếu tiền đâu, chỉ thiếu exp thôi nhé!
- Rồi.
Trương Tiểu Kiếm thở dài khe khẽ rồi cười nói:
- Xem ra chị nhà không tín nhiệm tôi cho lắm. Ừm, nếu là bình thường thì đúng là tôi nên quay lưng đi luôn. Nhưng nếu đến đây dù sao cũng phải lắm miệng nói một câu, đứa bé này có phải là hay đau ngầm ở vùng dưới xương sườn bên phải không?
Trương Tiểu Kiếm vừa dứt lời lập tức quay đầu đi.
Nhưng hắn còn chưa bước ra chân trước, đã nghe thấy người phụ nữ kia lại hét lên như gà bị cắt tiết:
- Sao... Sao anh lại biết được?!
-