- Thầy! - Tiêu Thần Tâm chỉ vừa mới nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm thì cả người liền nhào tới ôm lấy cổ hắn, hưng phấn nói: - Bây giờ thầy đã là Xấu ca rồi nhá! Đúng là lợi hại thật, có rất nhiều người vẫn đang đàm luận về thầy đấy!
- Hắc hắc, chuyện đó là dĩ nhiên rồi. - Trương Tiểu Kiếm cười ha ha sau đó liền bế Tiêu Thần Tâm lên, nói: - Lâu như vậy không có gặp, có nhớ thầy không hả?
- Làm sao mà không nhớ được chớ? Tiêu Thần Tâm cười hì hì trực tiếp đáp ứng, nói: - Thầy! Em muốn ôm ôm... hôn hôn... nâng nâng... cao cao!
Cô nói xong liền nhanh chóng nhắm mắt lại, đôi mi cong lên cực kì xinh đẹp, nét mặt ôn hòa, bờ môi thì tựa như một cánh hoa, lông mi màu đen cực dài hơi hơi rung động, phảng phất như đang chờ đợi nhiều mộng xuân, bên trên khuôn mặt mỹ lệ nhỏ nhắn mở ra hai đóa hoa hồng ngượng ngùng.
Trương Tiểu Kiếm: "!!!"
Nha đầu này, càng ngày càng đẹp a!
Dung nhan đúng là sự dụ hoặc lớn nhất của thế gian nhá, cho dù là thánh nhân có đứng trước mặt nàng thì lý trí chắc chắn sẽ suy sụp mà vội vàng quì bái luôn.
Nhưng mà.....Trương Tiểu Kiếm thì lại không phải là thánh nhân, có một đứa hiến thân thì ai ngu đâu mà không nhận đúng không?
- Tới tới tới, ôm hôn một cái thật đã nào! - Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng ôm nàng, xoạch một phát liền hôn luôn!
Mấy người chung quanh vừa nhìn thấy tràng diện này.....
"Điểm số khiếp sợ: + 218! + 218! + 218! + 436! Bạo kích!..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một phát lần này, hơn năm vạn điểm số liền tới tay!
- Thầy! - Tiêu Thần Tâm lần này bị Trương Tiểu Kiếm thân mật lớn như vậy, gương mặt yêu kiều liền ửng đỏ, nhỏ giọng nói: - Người ta muốn học tri thức cơ!
Học tri thức!
Yêu cầu này nhất định phải thỏa mãn đúng không?!
- Đi lên! - Trương Tiểu Kiếm vừa nghe xong lời này thì lập tức hưng phấn, nói thẳng: - Ca hôm nay nhiều dạy em thật nhiều tri thức!
Nói xong liền phát động niệm động lực, cả người Tiêu Thần Tâm lập tức tung bên cạnh Trương Tiểu Kiếm!
- Thầy, người đã thức tỉnh rồi à?! - Tiêu Thần Tâm gương mặt kinh hỉ nói: - Có phải là niệm động lực không? Cái năng lực này rất là lợi hại nhá, người ta ao ước lắm cơ, nó có thể thỏa mãn rất nhiều tư thế đó!
Trương Tiểu Kiếm: "!!!"
Vãi trứng, phải tranh thủ thời gian thật nhanh nha, chứ không lều vải mà dựng thẳng tắp thì bước đi đúng là bi kịch nhá...
Hai người trực tiếp tiến vào khách sạn Lệ Tinh Loan, Trương Tiểu Kiếm vừa đi vừa nói: - Mấy chuyện ở trường gần đây còn tốt không?
- Còn rất tốt nha. - Tiêu Thần Tâm cười hì hì nói: - Mấy đứa trong lớp hầu như đều thức tỉnh hết rồi, có lẽ do tác dụng lúc trước khi thầy truyền nội công cho bọn em á, mấy dị năng thức tỉnh được đều không có cái nào tệ cả, mà người ta còn là dị năng hệ lôi đó, hi hi.
- Ha ha, vậy thì tốt. - Trương Tiểu Kiếm hài lòng, nhẹ gật đầu.
Ai nha, không hổ là chính cung nương nương nhà ta a, đẳng cấp tiềm lực của dị năng này là SSS lận đó!
- Sắp tới phải thi tốt nghiệp trung học. - Tiêu Thần Tâm tiếp tục nói: - Mọi người đều bận bịu ôn tập, bất quá đều đã thông qua vòng khảo thí dị năng của Thanh Hoa cùng Thiên Đại rồi a, chỉ cần có thể thông qua vòng văn hóa nữa thì đều có thể tiến vào một trong hai trường này rồi, mấy học sinh của các lớp khác trong trường đều hâm mộ lắm luôn, đều là do công của thầy đó!
Nghe xong lời này Trương Tiểu Kiếm liền cảm thấy ngượng ngùng, cười nói: - Ai nha, em cũng không nhìn xem Kiếm ca của em là loại người nào, hắc hắc... Đi, hôm nay chúng ta đi thử xem cái dị năng mới này của thầy đối với việc giáo dục tri thức của hai ta có trợ giúp gì nào!
...
Trong phòng....
- Ân, cái tư thế này không tệ nha, rất có giá trị trong việc nghiên cứu đấy.
- Ai nha, thầy à, thầy chậm một chút đi, chứ nhanh quá người ta nghe không hiểu đây...
- Vậy giờ được chưa?
- Ừm, tốc độ này được rồi đấy...
...
Hồng Lôi một mực chờ dưới lầu, đôi mắt nheo lại, hít một ngụm khói thật sâu, nói: - Ai, đây chính là lão đại trong truyền thuyết a...
...
Hồng Lôi một mực chờ dưới lầu tận hai giờ, lúc này Trương Tiểu Kiếm rốt cục mới ngâm nga ca hát đi xuống.
Tiêu Thần Tâm bước theo phía sau, khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng, tư thế bước đi có chút khó chịu...
- Thầy, em đi về trước nha. - Tiêu Thần Tâm lôi kéo cánh tay Trương Tiểu, lưu luyến không rời: "Chờ đến khi nghỉ hè rồi, đến lúc chúng ta có thể ngày ngày ở cùng một chỗ nha.
- Ừ, đi đi. -