Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Lúc này đâu còn tâm tình nào mà cho bọn họ xem mỹ nữ nữa, Hồng Lôi đến gần đó cẩn thận hỏi:
- Kiếm ca, sao rồi? Trẹo đến mức này, phải dùng nước ấm chườm chứ nhỉ?
- Nước ấm cái búa ý! – Trương Tiểu Kiếm nói: - Trước tiên đỡ cô ấy ngồi xuống bên cạnh nghỉ ngơi đã. Tình huống này cần chườm nước lạnh, bản thân nước ấm sẽ khiến máu tuần hoàn nhanh hơn, mày còn ngại sưng chưa đủ hay sao?
Có đạo lí, cực cực kỳ có đạo lí!
Trương Tiểu Kiếm lập tức đỡ Tô Mai ngồi xuống bên cạnh. Cô bạn gái của Tô Mai thì nhặt lấy túi xách lên, Hồng Lôi dù sao cũng không có việc gì, tiếp tục live stream…
Kỳ thật vào thời điểm này thì cũng không có gì đáng nói, trước tiên xử lý bằng nước lạnh là được, nhưng không ngờ rằng, đúng vào lúc này, lại có biến hóa xuất hiện!
Một tiếng “roẹt” vang lên, túi xách của Tô Mai đang được bạn thân cầm, cô nàng vốn đang sốt ruột, không cẩn thận một cái, đã nhìn thấy một bóng xám chợt lóe lên, sau đó cảm thấy trong tay trống rỗng, nhất thời hét to:
- Túi! Túi xách của tôi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bị trẹo chân, còn bị giật túi xách, Tô Mai không khỏi sốt ruột, hoàn toàn là phản xạ có điều kiện muốn đứng dậy đuổi theo. Nhưng hiện tại cô đâu còn chạy được nữa, ngược lại là đau đến mức hít ngụm khí lạnh, lại ngồi về chỗ, chẳng qua vội vàng kêu lên:
- Di động của tôi, chứng minh nhân dân đều ở trong túi…
Cô còn chưa nói xong những lời này đâu, Trương Tiểu Kiếm đã sớm đứng dậy, nhìn về phía thằng trộm hét to:
- Đứng lại cho tao! Đừng chạy! Ngã! Ngã thật mạnh!
Vừa thốt ra những lời này, cũng không biết thằng trộm kia vấp phải cái gì, cả người té văng ra ngoài giống như đạn pháo!
Lần này ước chừng văng xa ba bốn mét, sau đó mới ngã thật mạnh xuống đất, một lúc lâu sau cũng không thể đứng dậy được!
“Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Tô Mai.”
“Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Trương Hiểu Phương.”
“Điểm số khiếp sợ +1, +2, +1, +2, +2, +1, +2…”
Điểm số khiếp sợ spam một hàng, Trương Tiểu Kiếm cũng không có thời gian để ý, duỗi bước xa xông lên, trước tiên cầm lại túi đã rồi tính sau!
Nhưng mà hắn vẫn suy nghĩ mọi việc quá đơn giản.
Hắn vừa chạy ra không đến hai bước, có bốn người nghênh đón chặn đường, trong đó có một người rõ ràng là cố ý nghiêng về phía hắn, sau đó va chạm “bùm” một phát…
- ĐM mày đi đường đéo có mắt à?! – Bốn người lập tức chặn trước mặt Trương Tiểu Kiếm, thằng cha đụng vào vai Trương Tiểu Kiếm còn tức giận nói: - Nói đi, vai tao bị thương rồi, việc này tính thế nào đây?
Lúc này thằng cướp túi xách đã mơ màng đứng dậy, lại chạy về phía túi xách của Tô Mai.
Vừa thấy bộ dáng này Trương Tiểu Kiếm đã lập tức hiểu được --- Tổ sư đây rõ ràng là một băng nhóm rồi, một thằng cướp túi bốn thằng hỗ trợ chứ gì?!
Cũng được, nếu chúng mày đã thích thế, vậy thì đừng ép anh dùng đến tuyệt chiêu!
- Tính thế nào á? Còn tính thế nào nữa! – Trương Tiểu Kiếm he he cười lạnh, há miệng bắt đầu điên cuồng ném bom: - Mày còn tưởng tao không biết chúng mày đang làm gì à? Băng đảng đúng không? Có tin tao dùng một chiêu thuật triệu hồi là cả đám chúng mày đều ăn hành không hả?
Trương Tiểu Kiếm đây là nghiêm trang chém gió, bốn người kia vừa nghe vậy lập tức cười to ---
- Ha ha ha ha ha! Thuật triệu hồi! – Thằng cha vừa đụng phải vai Trương Tiểu Kiếm ôm bụng cười to nói: - Thằng nhóc mày đọc truyện tranh nhiều quá hả, còn thuật triệu hồi nữa chứ! Mày tưởng mày là Naruto hay là Jiraiya? Có phải là còn muốn triệu hồi một con cóc ra cho bọn tao xem không hả? Tới đây, mày triệu hồi đê!
Trong phòng live stream, mọi người vừa thấy bộ dáng này lập tức kinh sợ!
“Đậu má, Kiếm ca đang làm cái gì thế? Bình thường ông chém gió thì thôi, bây giờ còn muốn chém!”
“Vậy phải làm sao đây? Đừng có tai nạn chết người á!”
“Chủ phòng, nếu không được thì cứ cụp đuôi thôi, còn nước còn tát!”
“Đúng rồi đấy, đây cũng không phải là quay điện ảnh đâu, ông đòi triệu hồi cái gì?!”
Khán giả phòng live stream thì không rõ ràng cho lắm, mà Hồng Lôi