Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Bên này Trương Tiểu Kiếm thoải mái tự do hoàn toàn không cần xem mình như người ngoài. Dù sao cũng là đồng nghiệp, hôm qua lại bận rộn thật lâu như vậy, cộng thêm xấu, không có sức cạnh tranh trung tâm, cho nên dứt khoát không nhìn theo hướng quan hệ nam nữ, ngược lại là có chút cảm giác như là bạn thân nam giới.
Nhưng đám người Sở Phi thì không nhẹ nhàng như vậy…
Giang Nghi Niên cùng Kim Khải Toàn hoàn toàn chính là bó tay bó chân, cùng lắm chỉ là nói mấy câu với Trương Hiểu Phương.
Còn về Sở Phi thì phải duy trì hình tượng của mình. Trước đó hắn vẫn muốn tiến thêm một bước với Tô Mai, nhưng Tô Mai vẫn luôn không cho hắn cơ hội. Bây giờ rốt cục bắt được cơ hội, đương nhiên phải biểu hiện thật tốt. Vì thế hắn cầm ra sách về phong thủy học, ngồi xuống đối diện Tô Mai, đưa sách cho Tô Mai:
- Anh thấy em rất có hứng thú với phương diện này, cho nên cố ý mua một cuốn sách chuyên nghiệp. Vừa vặn hai ta có thể cùng nhau nghiên cứu một chút.
- Cám ơn. – Tô Mai đáp lại một tiếng, sau đó nói: - Cứ đặt ở bên kia đi. Bây giờ em không quá muốn đọc loại sách này.
Trương Tiểu Kiếm ngồi bên cạnh vui ngất trời. Hình như từ khi đến nơi này, Sở Phi gần như là gặp đủ loại lúng túng nhỉ…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không khí lúc này hơi có chút xấu hổ, đám người Sở Phi không tìm được đề tài nào, chung quy Tô Mai người ta là bệnh nhân.
Nhưng đến thăm một lần lại không thể không nói gì cả chứ?
Vì thế ba người vội đến mức vò đầu bứt tai, chỉ có Trương Tiểu Kiếm là thoải mái tự do nhất. Dù sao hắn lại không có ý tưởng gì đối với Tô Mai, ngược lại là nhìn thấy máy chơi game ở bên cạnh, mắt sáng lên:
- Ah! PS4! Âu sệt cái máy chơi game này được lắm a, anh thèm nhỏ dãi thật lâu!
Sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Mai:
- Tô Mai, anh có thể chơi được không?
- Được nha. – Tô Mai đang nằm phiền muốn động lại không thể động, muốn tán gẫu nhưng lại không có gì để nói, không tán gẫu thì lại xấu hổ. Lúc này có Trương Tiểu Kiếm phát triển bầu không khí, lập tức ngồi dậy: - Tiểu Phương, đỡ tớ một chút, tớ cũng muốn chơi. Nhưng mà em lại không biết chỉnh cái này, trước kia em từng chưa chơi bao giờ cả.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Sở Phi.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Giang Nghi Niên.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Kim Khải Toàn.”
Ba người Sở Phi quả thực là buồn bực muốn phát điên!
Sao Trương Tiểu Kiếm làm cái gì cũng đúng? Vì sao mình làm cái gì cũng không thích hợp chứ?!
Chẳng lẽ mặt xấu có ưu thế lớn như vậy sao?!
Trương Hiểu Phương lập tức vội vàng đi qua, đỡ Tô Mai đi xuống giường.
Lúc này Tô Mai mặc một bộ đồ ngủ màu hồng, thoạt nhìn cực kỳ lười biếng, lại tôn lên dáng người mềm mại của cô, có vẻ cực kỳ thanh thuần động lòng người.
Tài xế già đều biết, người phụ nữ vóc dáng không thấp, khung xương nhỏ lại thân thể mềm mại mới là cực phẩm chân chính. Đúng chuẩn giọng ngọt thân mềm dễ đẩy ngã, chính là Tô Mai!
- Ah em nhìn em, cẩn thận một chút cẩn thận một chút! – Trương Tiểu Kiếm cũng lại đây giúp đỡ, đỡ Tô Mai ngồi lên sofa, sau đó nói: - Em muốn chơi cái gì? Để anh xem thử ha… Chờ anh cắm máy chơi game xong cái đã…
Hắn nói rồi bắt đầu hí hoáy, không bao lâu sau đã cắm xong máy chơi game. Màn hình TV nhanh chóng sáng lên, sau đó xuất hiện dòng chữ Play Station 4.
- Tiểu Kiếm anh thật lợi hại á. – Tô Mai kinh hô: - Cắm xong nhanh vậy sao?
- Ai yoo, biết sơ sơ biết sơ sơ. – Trương Tiểu Kiếm há miệng lại bắt đầu chém: - GB, Nintendo Famicom, Sega, Saturn, Sony thế hệ 1234, XBOX các thứ, có cái gì là anh chưa từng chơi đâu? Tới tới tới, em muốn chơi cái gì?
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Sở Phi.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Giang Nghi Niên.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Kim Khải Toàn.”
Tổ sư thằng này có vạn năng đến thế sao?!
Bọn