Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Điểm số khiếp sợ +36!
Hay lắm anh giai!
Trương Tiểu Kiếm bỗng nhiên có chút luyến tiếc giúp Trần Tử Hào đuổi ma. Đây quả thật chính là một cái máy phát điểm số khiếp sợ ấy. Nếu như rảnh rỗi lại dọa một phát, vậy thì điểm số khiếp sợ quả thực là cuồn cuộn không dứt rồi!
Không bằng dứt khoát bỏ trị liệu luôn?
- Ma không đầu! – Trương Tiểu Kiếm lừa dối một vòng khiến cho Trần Tử Hào nghe mà mờ mịt, sợ đến mức da gà da vịt nổi hết cả lên: - Đại sư cứu tôi!
- Khụ khụ, anh vội vàng thế làm gì. – Trương Tiểu Kiếm ho khan hai tiếng, sắc mặt nghiêm túc nói: - Tôi không phải đã nói rồi sao? Tôi bảo là bò lên người, không phải là nhập vào người! Bò chứng tỏ anh sẽ thường xuyên gặp xui xẻo tức chóng mặt bị trở ngại, ban đêm mất ngủ nằm mơ nhiều biếng ăn. Nếu nhập vào người thì phiền toái rồi, khi đó nói không chừng anh còn nude chạy ngoài đường ấy chứ!
- Là bò lên người, không phải nhập vào người! – Vừa nghe những lời này, trái tim bò lên tới cổ họng của Trần Tử Hào nhất thời rơi xuống: - Phù… Thật là tốt quá! Không phải nhập vào người là được, vậy thì tôi yên tâm hơn rồi!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Hóa ra ở trong mắt ông nude chạy ngoài đường không tính là cái gì đúng không?
Dương Tử Long:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đại sư, thật sự là có ma bò lên người sao? Vậy thì ban ngày cũng có sao?
- Anh nói vậy là vô nghĩa quá đấy. – Trương Tiểu Kiếm hừ hừ nói: - Ma xuất sứ từ đâu? Là do oán niệm của con người mà ra. Vậy thì vấn đề đến đây, ban ngày con người sẽ không có oán niệm sao? Cũng có đúng không? Vậy thì con người có thể có oán niệm vào ban ngày, vậy thì vì sao ma không thể xuất hiện ở ban ngày?
- Đây… - Dương Tử Long suy nghĩ một lúc lâu, sau đó gật đầu: - Có đạo lí!
Ninh Thư Hào: “…”
Trương Hàm Hàm: “…”
- Đại sư, vậy thì khi nào mới có thể giúp đỡ đuổi ma được đây? – Dương Tử Anh vội vàng kêu lên: - Còn xin ngài nhất định phải giúp đỡ tôi!
- Đừng vội, tôi không phải là đang chuẩn bị bắt đầu rồi sao? – Trương Tiểu Kiếm chậm rãi nói: - Muốn đuổi ma bò lên người đi, cần làm phép. Trần ca cứ ngồi ở đó đừng nhúc nhích là được.
Cần làm phép cần làm phép!
Ninh Thư Hào cùng Trương Hàm Hàm lập tức ngồi nghiêm chỉnh, chỉ chờ xem Trương Tiểu Kiếm chém gió như thế nào!
Ông tướng, thân phận của ông là gì bọn tui còn không biết sao? Thần Chém Gió nha, khi nào thì Thần Chém Gió còn biết làm phép đuổi ma rứa? Tôi nhất định phải chống mắt mà xem!
- Đại sư, lúc ngài làm phép, chúng tôi cần phối hợp làm gì sao? – Dương Tử Anh ở bên cạnh cẩn thận hỏi: - Ví dụ như bàn thờ bát hương các thứ?
- Mấy thứ đó đều là loại lừa đảo giang hồ thôi! – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha nói: - Làm phép chân chính thì không có phức tạp như vậy đâu, nhưng hiệu quả tuyệt đối không phải bình thường. Các anh chị cứ ngồi ở bên cạnh là được. Chờ đến khi tôi đuổi con ma trên người Trần ca ra, có lẽ sẽ có một chút động tĩnh nhỏ, không cần lo lắng.
- Oh… Vâng.
Hai chị em Dương Tử Anh và Dương Tử Long cũng bắt đầu ngồi nghiêm chỉnh giống hai người Ninh Thư Hào, thậm chí không dám thở mạnh một phát.
- Được rồi, tôi sắp bắt đầu nhé! – Trương Tiểu Kiếm hít sâu một hơi, trước tiên là quan sát các loại đồ vật đặt trong phòng, nhanh chóng lựa chọn mục tiêu, sau đó đi đến trước mặt Ninh Thư Hào cùng Trương Hàm Hàm: - Đến lượt hai đứa lên sân khấu. Nhìn thấy cái đèn bàn kia không? Lát nữa anh sẽ đuổi ma vào trong đó để tiêu diệt, hai đứa đứng canh ở bên cạnh, đứng là được.
Ninh Thư Hào: “…”
Trương Hàm Hàm: “…”
Ông đang bắt cu li à…
Lúc này hai đứa nhỏ vẫn là rất phối hợp, lập tức đi đến bên cạnh đèn bàn. Trương Tiểu Kiếm thấy hai đứa đứng vào chỗ, mới bắt đầu lẩm bẩm:
- Kamehameha… Gonabi toron baraseta…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Trương Hàm Hàm!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Ninh Thư Hào!”
Trương Hàm Hàm nhỏ giọng:
- Thư Hào, vừa rồi ổng đọc câu lời thoại kia là… Kamehameha Thần Rùa?
- Ừ! – Ninh Thư Hào cũng nhỏ giọng: - Câu đằng sau hình như là tuyệt chiêu pháo đen của Shu Shirakawa trong Super Robot Wars…
Trương Hàm Hàm: “…”
Ninh Thư Hào: “…”
Hai người đồng thời nhỏ giọng nói:
- Thần côn!
Bên Trương Tiểu Kiếm nghiêm trang làm thần côn, hai tay giơ lên ngang hàng, khoảng trống ở giữa vừa đủ cho một quả bóng, lầm bầm một lúc lâu, bỗng nhiên đẩy khoảng trống giữa hai tay ra đừng trước:
- Tà ma biến mất, vỡ cho ta!
Hắn vừa kết thúc động tác này, chiếc đèn bàn đang phát sáng đặt ở giữa hai đứa nhỏ chợt “Bùm” một phát nổ tung!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +15 đến từ Trần Tử Hào!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +16 đến từ Dương Tử Long!”
“Hệ thống: