- Nghe hiệu lệnh của ta.
Lâm Minh Trạch dùng dị năng bao bọc một quả bóng hình bầu dục trong suốt rồi ném về phía trung tâm tinh cầu mẹ của đám trùng tộc,
- 3 2 1 TẤN CÔNG.
Giọng Lâm Minh Trạch vừa vang lên, mấy nghìn quân sĩ không một chút do dự dùng hết bảy phần dị năng tấn công vào quả bóng.
Những luồng ánh sáng khác nhau phóng tới nhưng quả bóng không hề hư hại gì ngay cả vết xước cũng không có, tất cả dị năng của mọi người đều bị nó hấp thụ sạch, trở thành một quả bóng lấp lánh, tuyệt đẹp.
Những luồng ánh sáng đủ mọi sắc màu càng ngày càng gần tinh cầu mẹ,
- Lùi lại.
Lâm Minh Trạch ra lệnh, 5 chiến hạm đồng loạt lùi lại mấy nghìn mét,
3
2
1
"ẦM"
Đoàng
Gào
Những âm thanh hỗn loạn vang vọng khắp vũ trụ, nữ vương trùng tộc cũng bị nổ chết, hàng vạn quả trứng trong lâu đài đều bị phá hủy, số lượng trùng tộc chết đã quá nửa.
- XÔNG LÊN.
5 chiếc phi hạm lấy tốc độ cực đại chạy tới, mấy ngàn người mặc cơ giáp từ trên cao nhảy xuống,
- Giết.
Tuy trùng tộc chết rất nhiều nhưng số lượng còn dư lại vẫn khiến người ta rợn tóc gáy, bọn chúng ùn ùn, hết lớp này đến lớp khác lao tới.
"Gào"
Keng
Ầm
Trung tâm liên bang tinh tế,
ting
Lạc Dư đang ăn thì thấy có tin gửi đến, cậu mở ra xem.
"! "
Tràng cảnh máu tanh trước mắt khiến cậu ngây người,
- A.
.
A Trạch.
Lạc Dư mím môi, nước mắt không kìm được chảy xuống, Lâm Minh Trạch, ngươi có nhất thiết phải liều mạng như vậy không.
Đột nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên,
- A Dư, em nghe thấy đúng không.
Lâm Minh Trạch vừa chém giết vừa nói, Lạc Dư gật đầu,
- A Trạch.
.
Nhưng bên kia Lâm Minh Trạch không nghe thấy gì hết, bên ngoài quá ồn, hắn mỉm cười nhàn nhạt,
- A Dư! ta xin lỗi, xin lỗi, ta đã chọn tinh tế, chọn thế giới này!
Lạc Dư dùng tay che mắt, cậu biết phải làm gì đây, nên trách, nên hận hắn sao, nếu hắn vì một người nào đó bỏ rơi cậu thì đúng là đáng hận, nhưng! hắn, là vì hàng tỷ người trên hành tinh này! cậu có thể trách sao.
- A Dư, tha lỗi cho ta được không! đợi ta trở về nhất định, nhất định sẽ cho em một câu trả lời, đợi ta! được không.
Lạc Dư cười khổ, cậu nhẹ giọng:
- Được, ta đợi ngươi trở về.
Lâm Minh Trạch không nói tiếp, chính lúc này trên toàn tinh tế,
- Thiếu tướng!
- Lâm thiếu tướng.
- !
Quang não mọi người đều xuất hiện trận chiến của mấy ngàn người Lâm Minh Trạch với đám trùng tộc, chỉ là! nó không có những lời thổ lộ nhẹ nhàng, sủng nịnh của Lâm Minh Trạch, những lời nói đó hắn chỉ nói riêng cho A Dư của hắn nghe mà thôi.
!.
.
- Cái gì thế này.
- Thủ trưởng, người bình tĩnh lại đã.
- Ngươi nói ta làm sao bình tĩnh được, tên Lâm Minh Trạch đó đúng là cáo già, tâm cơ thật sâu.
Cả hai người đều im lặng nghĩ cách, miếng mồi này dù thế nào đi chăng nữa thì họ nhất định phải cắn một miếng, dù không ăn được miếng nào thì họ cũng sẽ không để Lâm Minh Trạch được lợi.
Tại tinh cầu mẹ trùng tộc,
- Ầm!
- GIẾTTTT!
Mấy ngàn người lúc này đã giảm xuống một phần ba, lúc này họ thật sự phát điên rồi, người nào người nấy đều giống như ăn tiết gà, tất cả oán hận, thống khổ giống như hóa thành thực chất, tiếp thêm năng lượng cho bọn họ tàn sát số trùng tộc còn lại.
"A a a"
1 tiếng
3 tiếng
1 ngày
3 ngày
Số người sống sót chỉ còn lại