Cảnh Du hí hửng hôm nào cũng chạy đến chơi cùng hai tiểu bảo bối,
- Thỏ ơi, Xà ơi, hai đứa đâu rồi.
Lạc Dư không biết đặt tên nên hai đứa theo chủng tộc, một gọi Thỏ, một gọi Xà, như vậy rất dễ nhớ a.
Lâm Minh Trạch vừa nghe thấy tên Lạc Dư đặt cơ mặt không nhịn được co rút một trận, hắn suy nghĩ mãi rốt cuộc quyết định được, Thỏ sẽ tên là Lâm Minh Nhan, Xà sẽ tên là Lâm Minh Duật.
Trong mắt Thỏ con bộ dạng hớn hở vui vẻ của Cảnh Du từ lúc mới gặp đã biến thành một con chó khùng khùng điên điên, nó không thèm để ý đến cậu ta.
- Rè rè.
.
Ngược lại, Lâm Minh Duật rất thích Cảnh Du, nó rất thích bộ dạng ngây thơ, bị người ta bán còn giúp đếm tiền của cậu ta a, hì hì.
- Oa, tiểu Xà nhi, qua đây nào.
Cảnh Du rất muốn ôm Lâm Minh Nhan nhưng nó lạnh lùng y như Lâm Minh Trạch, lại còn bá đạo, thích đánh người như Lạc Dư, cậu ta không dám.
- Haiz.
.
Cảnh Du khổ sở, sao ngay cả đứa nhóc mới sinh cậu ta cũng không đấu nổi a, còn bị nó dọa sợ nữa chứ.
- Rè rè ( Đừng buồn)
Lâm Minh Duật an ủi cậu ta, Cảnh Du cảm động suýt nữa thì khóc,
- Vẫn là Xà nhi thương ta nhất! hức.
.
hức.
Lâm Minh Duật cũng giả vờ đáng thương khóc cùng cậu ta,
- Oa rè rè.
.
- Ngoan, tiểu Xà nhi không khóc nha.
- Rè rè ( đừng khóc)
- Ừm, không khóc, không khóc nữa.
Đột nhiên đầu óc Cảnh Du quay cuồng, cả người phát sốt,
"Rầm"
Cảnh Du không rõ nguyên do bất tỉnh, Lạc Dư lo lắng đưa cậu ta đến bệnh viện rồi gọi điện cho Lăng Triệt,
- Đến bệnh viện XXX.
Lăng Triệt chưa hiểu chuyện gì thì Lạc Dư ngắt máy, hắn bất đắc dĩ bỏ đống đồ nghiên cứu trong tay xuống chạy đến bệnh viện.
- Có chuyện gì vậy.
Lăng Triệt nghi hoặc hỏi, Lâm Minh Trạch kéo hắn ra một chỗ nói:
- Sao giờ cậu mới đến vợ cậu đột nhiên ngất, chúng tôi đưa cậu ta đến đây, vẫn còn đang trong phòng cấp cứu.
- !
Lăng Triệt sững người, hắn nhìn căn phòng đóng chặt lẩm bẩm,
- Du Du.
Ba tiếng sau, đèn phòng cấp cứu đóng lại, bác sĩ ra bên ngoài nhìn ba người,
- Ai là người nhà của bênh nhân.
- Là tôi/ là tôi.
Lạc Dư dùng ánh mắt giết người nhìn Lăng Triệt, hắn cũng chẳng để ý, lo lắng,
- Bác sĩ, em ấy thế nào rồi.
Bác sĩ cân nhắc một chút rồi nói,
- Bênh nhân thuộc một trong số những trường hợp đặc biệt, cậu ấy bị sốt là do phân hóa lần hai, hơn nữa, cậu ấy có thai rồi.
"! "
"! "
"! "
- Mang thai.
Lăng Triệt mở to mắt tràn đầy vui sướng, hắn bắt lấy bả vai bác sĩ lắc lắc,
- Thật sao, em ấy mang thai,.
.
chắc chắn, là con tôi, chắc chắn là vậy.
Lạc Dư chán ghét nhìn hắn, cậu hừ một tiếng, hỏi bác sĩ,
- Như vậy thì lúc nào cậu ấy mới có thể tỉnh lại.
- Ừm, trong hôm nay có thể tỉnh.
Lạc Dư bị Lăng Triệt đẩy ra, hắn nhìn Lâm Minh Trạch nói:
- Cậu đưa vợ cậu về trước đi, Du Du có tôi ở đây là được rồi.
Lâm Minh Trạch gật đầu, hắn chưa để Lạc Dư kịp phản đối thì đã cúi xuống hôn cậu tới tấp,
"Ưm ưm"
Lâm Minh Trạch cuốn lấy lưỡi Lạc Dư chơi đùa,
- Lâm.
.
Lâm Minh Trạch.
.
ưm.
Lạc Dư mềm nhũn, cả người không còn chút sức lực bị tên kh*n nạn nào đó lôi đi.
- Về thôi, chuyện nhà người ta xen vào làm gì.
Lăng Triệt nhìn hai người nhếch môi, hắn mở cửa bước vào, hắn muốn xem xem Du Du bị hắn đánh dấu chưa, nếu chưa thì nhân lúc em ấy chưa tỉnh làm luôn một thể.
Cảnh Du ngơ ngác nhìn xung quanh, bệnh viện sao, cậu ta sờ sờ cổ lầm bầm,
- Sao cổ và "bông hoa " của mình nó đau thế nhỉ.
Lăng Triệt mở cửa bước vào,
- Du Du, em tỉnh rồi.
Cảnh Du gật gật đầu,
- Là ngươi đưa ta đến đây sao.
- Ừm.
Cảnh Du cứ thấy quai quái, sao hôm nay cậu ta không những không thấy ghét tên này mà còn có chút muốn lại gần hắn a.
Lăng Triệt quyết định không nói cho cậu ta biết.
6