Buộc định thành công, Lạc Dư bị âm thanh máy móc lạnh băng làm tỉnh lại.Cậu ngơ ngác, đây là đâu vậy, ba mẹ cậu đâu.
Hệ thống :/ Xin chào kí chủ, tôi là..../
Giọng nói của Hệ thống vừa vang lên, Lạc Dư lập tức sợ hãi, mặt trắng bệch, nhìn xung quanh không có một bóng người mắt cậu đỏ lên hét :
- Ai, ai vậy, mau ra đây..
Hệ thống nhìn cái người đang sợ hãi co ro một góc thì đơ ra, rõ ràng người nó chọn chỉ số thể hiện rất cao mà, IQ phải nói là cao nhất trong các kí chủ mà nó từng đi theo...nhưng, sao nó đột nhiên lại thấy kí chủ lần này lại có chút ..ngu..ngốc thế nhỉ.
Hệ thống tự nhiên lại cảm thấy mình hình như chọn nhầm người rồi, nhưng nó không thể đổi người được a, bọn nó chỉ được chọn một kí chủ, trừ phi họ chết trong thế giới nhiệm vụ không thì nó và kí chủ sẽ không thể tách rời a.
Hệ thống không biết phải làm sao với Lạc Dư, đành biến thành hình dáng một con mèo con trắng muốt, chạy đến chân Lạc Dư cọ cọ kêu " meo" một tiếng.
Lạc Dư ngây người nhìn con mèo xinh đẹp trước mắt nhịn không được ôm lấy nó xoa xoa cái đầu trắng muốt, mềm mại của nó.
Lạc Dư nghi hoặc:
- Mèo nhỏ, sao em lại xuất hiện ở đây, em biết nơi này là chỗ nào không a.
Lạc Dư nhìn con mèo đang tròn mắt nhìn mình mà bật cười, cậu thật ngốc a, sao lại đi hỏi mấy cái này với một con mèo được chứ, nó làm sao hiểu được cậu nói gì chứ.
Hệ thống âm thầm phun tào trong đầu, kí chủ mới này quả nhiên đầu óc có vấn đề, vậy mà lại đi nói chuyện với một con mèo a,đột nhiên nó đơ ra, ặc, vậy mà nó lại nói mình là mèo, nó là hệ thống a, quả nhiên không thể ở với người ngu, như vậy sẽ ngu đi a.
Nó âm thầm quyết định tránh xa Lạc Dư, nó không muốn ngu đâu, hừ hừ. Nó nhảy ra khỏi lồng ngực Lạc Dư, bay lơ lửng trên không trung hếch mặt nên nói:
-/ giới thiệu một chút, ta là hệ thống 250, sau này ngươi sẽ là kí chủ mới của ta/
1 phút, 2 phút...250 có chút nghi hoặc nhìn xuống chỗ Lạc Dư. Cậu đang mở to mắt nhìn nó, thật đáng yêu nha, cậu đột nhiên muốn xoa đầu nó a.
Lạc Dư đang rối rắm không biết có nên bắt nó xuống sờ một chút không thì thấy 250 cúi xuống dùng đôi mắt mèo tròn vo, vô tội nhìn mình.
Cậu không chịu được nữa mà vươn tay ôm lấy nó vào lòng xoa xoa nhéo nhéo khuôn mặt mập mạp của 250.
Sờ sướng quá à, cậu thích thú nhào nặn 250 mà không thèm nhìn khuôn mặt mèo cứng đờ không một chút cảm xúc của nó .
250 bày ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, mặc kệ cho Lạc Dư thích làm gì thì làm.
Mấy tiếng sau, cuối cùng Lạc Dư cũng buông tha cho nó, 250 nhìn lông trên người mình đã mất đi hơn một nửa thì trợn ngược mắt, nó thề, sau này nó nhất định sẽ tránh xa cái con người ác độc này, lông nó sắp rụng hết rồi, hu.
Trong mắt 250 xuất hiện ánh nước, nhưng nó còn chưa khóc thì người nào đó đã mếu máo:
- Đây rốt cuộc là nơi nào, hức.
250 hít sâu một hơi, nó không thèm chấp với con người thiểu năng này.
Hệ thống :/ kí chủ, đây là không gian hệ thống, cậu đã chết rồi, là tôi đưa cậu đến đây/
Cậu nhìn con mèo nhỏ trước mắt mình, cậu thật sự chết rồi sao. Nước mắt rơi xuống, cậu không muốn chết một chút nào, dù cậu có ghét thân thể mình đến mấy thì cậu cũng chưa từng nghĩ đến cái chết , cậu muốn sống, muốn sông thật tốt a.
Hệ thống nhìn người đang khóc nấc lên trước mặt mình thì có chút hối