Lạc Dư nhìn cánh tay ngắn ngủn của mình cười khúc khích, nha, cậu trở thành trẻ con rồi nè, hơn nữa, cậu còn có cha mẹ yêu thương nữ cơ. Lạc gia có không ít song tính nhân, họ không những được mọi người cưng chiều hết mực mà tốc độ tu luyện cũng rất nhanh. Cậu là con của gia chủ Lạc gia, Lạc Thanh Khê, cha mẹ cậu đều vô cùng thương yêu cậu nha, cả ca ca của cậu cũng coi cậu là tiểu bảo bối mà chăm sóc. Lạc Dư tung tăng chạy ra ngoài, đến giờ cơm trưa rồi a, cậu phải đến nhà chính dùng cơm với cha mẹ. Lạc Dư vừa bước chân vào cửa thì đã nghe thấy giọng nói ôn nhu của mẹ cậu vang lên:
- A Dư, mau qua đây ăn thôi, thức ăn sắp nguội hết rồi.
Lạc Dư cười hì hì chạy tới ngồi bên bà, mẹ cậu nhìn qua chỉ mới ba mươi, nhưng người tu luyện đều có tuổi thọ rất dài, thiên phú của mẹ cậu không cao nên tu luyện khá chậm, dừng lại ở linh Tướng rồi không tiến thêm được nữa, tuổi thọ của linh Tướng chỉ khoảng 2-300 tuổi, bây giờ bà ấy cũng hơn trăm tuổi rồi a.
Lạc Dư mỉm cười hí hửng cùng họ dùng bữa, ăn xong cậu còn quấn lấy mẹ mình không buông, cuối cùng mẹ cậu đành phải chiều ý cậu bồi cậu suốt buổi chiều.
Lạc Dư cảm thán, được mẹ ôm thật hạnh phúc. Nếu có thể mãi mãi như thế này thì tốt biết mấy, cậu cười vui vẻ, thỏa thích làm nũng, lúc cậu xuyên qua, thân thể này chỉ mới qua sinh nhật mấy ngày thôi a, bây giờ cậu mới 10 tuổi.
Lạc Dư dường như đã quên mất mục đích của mình đến đây là gì thì phải, 250 không nhịn được nói:
- / Kí chủ, cậu không đi tìm đối tượng công lược à/
Lạc Dư lăn lộn trên giường nói:
- Để mai đi.
Nói xong liền lăn ra ngủ không biết trời đất gì. Sáng hôm sau, cậu chưa kịp sang La gia tìm La Thiên Vũ thì đã bị Lạc Thanh Khê gọi tới, cậu bước vào từ đường, tò mò nhìn xung quanh, cậu chạy đến bên cha mình, nói:
- Cha, gọi con có chuyện gì a.
Lạc Thanh Khê chỉ chỉ nói:
- A Dư, con lên 10 rồi, cũng đến lúc phải tu luyện, con đặt tay lên đây đi.
Lạc Dư hiểu ra, cậu nhanh chóng đặt tay lên khỏa tinh cầu trong suốt, âm thanh của 250 vang lên trong đầu cậu:
-/ Kí chủ phải chăng thức tỉnh linh căn/
Lạc Dư mặc niệm:
- Thức tỉnh.
Một luồng ánh sáng màu xanh biếc từ khỏa tinh phát ra, Lạc Thanh Khê vui mừng:
- Tốt, là đơn linh căn hệ thủy.
Ông ấy lấy ra một quyển công pháp đưa cho Lạc Dư, nói:
- A Dư, con cầm lấy trở về tu luyện đi, có cái gì không biết thì sang hỏi ta.
Dạ.Lạc Dư trở về phòng mình, cậu nhìn 250 đang lơ lửng trước mặt mình nói:
- Giúp ta học nó đi.
250 " xì " một tiếng:
-/ Kí chủ , cậu có công pháp đế cấp hệ thủy mà, học cái thứ rác rưởi này làm gì/
Lạc Dư bĩu môi:
- Đây là của cha ta cho ta, ta muốn vừa học công pháp của