KẼO KẸT hệ thống đang nói thì cửa phòng đang đón bị đẩy vào.
Trương Gia Bảo nhanh như chớp nằm trở về trên giường giả bộ ngủ.
Tiếng bước vang lên cột cột dưới đất rồi dừng lại kế bên chiếc giường.
Bảo Bảo.
Mẹ sao đệ đệ chưa tỉnh lại vậy.
Một giọng nói bé gái vang lên đầy nghẹn ngào.
Rồi giọng một người phụ nữ vang lên: Em con còn đang hô mê thái y nói phải đến nay hoặc hôm nay là tỉnh lại được không sao đâu.
Cậu đang nằm trên giường nghe thấy hệ thống 003 đang bất mãn vì bị cắt lời thì cảm thấy trên trán đang được một bàn tay ấy thật ấm áp đặt lên.
Cậu nghe bé gái ấy nói: Đệ đệ hết sốt rồi may quá! Người còn lại nghe vậy thì vui mừng: Ừ! Thôi chúng ta nên đi thôi để cho đệ đệ con nghỉ ngơi một chút.
Chúng ta đi dặn đầu bếp nấu chút cháo để sẵn nào đệ đệ tỉnh thì đem vào nhé.
Bé gái: Vâng mẫu thân.
Tỷ tỷ phải đi rồi, mai gặp lại đệ nhé.
Tiếng bước chân vang xa dần và cánh cửa một lần nữa được đóng lại
Trương Gia Bảo hí mắt ra nhìn xung quanh và hỏi hệ thống 003: Người khi nãy là ai dị tiểu tam?
Hệ thống 003 đang nói thì bỗng im lặng : Là tỷ tỷ của nguyên chủ chứ ai....
Trương Gia Bảo thắc mắc hỏi: Sao vậy ??
Hệ thống 003 đang im lặng thì nghiến răng ken két nói: Sao cậu lại gọi tui là tiểu tam tên kia.
Trương Gia Bảo đầu đang đầy dấu chấm hỏi nhìn hệ thống 003 thì cảm giác xung quanh bỗng lạnh đến một cách lạ thường và rồi nó hét lên vào tai cậu: Sao cậu lại gọi như dị hả tên kia, có bao nhiêu cái tên xinh đẹp, ngầu lòi mà cậu không gọi cậu có tin là cho cậu một tia sét ko.
Một là cậu đổi cách gọi, hai là si du ờ gen.
Hiểu chứ.
Trương Gia Bảo thẳng người mắt nhìn thẳng nó: Vâng ạ! Dị tiểu thống thống thì sao?.
Hệ thống 003 im lặng nhìn suy nghĩ so