Nghe thấy tiếng của Trương Gia Bảo, Dương Vũ làm bộ mặt đang cố gắng duy trì lí trí mở cửa ra nói với giọng mất sức: " Vậy đành nhờ cậu.
Cậu vào đi".
Lý trí Trương Gia Bảo cứ cảm thấy nó sai sai chỗ nào nhưng lại nghĩ không ra, đành vứt ra sau đầu mà đi vào.
Ngay khi cậu đi vào, ở một góc cậu không thấy hắn không nhanh không chậm nở nụ cười từ từ đóng cửa lại.
Hệ thống 003 trong không gian hệ thống, đang đắp chăn ngáp một cái lí nhí nói: " Ôi con cừu tội nghiệp.
Tự dâng thân cho sói mất rồi".
Nghe cửa kêu một tiếng cạch , Trương Gia Bảo thoáng đánh một cái rùng mình.
Dương Vũ ở phía sau dang tay ra ôm cậu vào lòng, nhẹ hít mùi thơm sữa tắm trên người cậu một hơi.
Giọng hắn khàn khàn nói: " Có thể...!Cho tớ mượn tay của cậu dùng chút không?".
Không hiểu sao Trương Gia Bảo lại cảm thấy bầu không khí ái muội biến mất khi nãy dần trở lại.
Hai tai cậu hồng hồng rồi đỏ rực, lại run run nhỏ giọng trả lời: " Được....!được chứ".
Rồi cậu chầm chậm đưa tay về phía hắn.
Dương Vũ không muốn doạ con cừu nhỏ mới mất công sức dụ được này, nên cũng không mạnh bạo mà nhẹ nhàng, từ từ đặt tay cậu lên vật đang nóng và cứng đến phát điên.
Làm như không để ý đến mặt cậu đã đỏ ké mà bắt đầu nắm tay cậu theo tốc độ bình thường mà đưa lên đưa xuống.
Sau đó theo tiếng thở d.ốc của Dương Vũ mà tốc độ ngày càng nhanh, hắn gục lên vai cậu, từng tiếng thở nặng nề mồn một lọt vào tai cậu.
Trương Gia Bảo nghe mà đầu óc như muốn quay cuồng, cố gắng nhắm mắt lại mà nghĩ đến một chuyện khác để không để ý đến thực tại.
Nhưng không thể nào mà tập trung được vì kích cỡ của thứ mà bàn tay của bản thân không thể nào nắm hết được.
Không biết qua bao lâu, khi mà cánh tay Trương Gia Bảo đã mỏi nhừ thì cậu mới nghe được Dương Vũ gầm lên một tiếng.
Cánh tay của mình được hắn cầm cũng cảm nhận được dòng ấm nóng chảy qua tay.
Khiến cho cậu cảm thấy bản thân không nên đứng ở đây và để tay ở chỗ khó nói đó.
Chưa để cậu bình tĩnh, Dương Vũ kê miệng đến bên tay cậu, trêu chọc nói: " Có cần tớ giúp cậu một chút không?".
Nói xong hắn từ từ cởi quần ngủ của cậu xuống, rồi lại đến quần l.ót.
Trương Gia Bảo chưa kịp hoàn hồn giữ lại cái quần cuối cùng thì đã thấy dưới đùi mát mát.
Ngay sau đó, cánh tay ấm nóng của Dương Vũ nắm lấy bé bi của cậu.
Rồi bắt đầu lặp lại nhưng gì mà cậu làm cho hắn lúc nãy, qua một lúc chân Trương Gia Bảo run rẩy không đứng nổi mà dựa hoàn toàn vào người Dương Vũ.
Cậu A một tiếng, rồi rục trên người hắn mà thở d.ốc.
Ánh mắt cậu mê ly không nhìn rõ, được Dương Vũ lau người đưa lên giường và dọn dẹp đống hỗn loạn trong nhà vệ sinh.
Đến khi