Âu Dương Linh lướt qua Xuân Hoa, ánh mắt nhìn Tô Yên từ trên xuống dưới.
Trên mặt lộ ra một nụ cười xinh đẹp, "Ngươi đã từng hầu hạ điện hạ, ngày hắn thành hôn với ta, ta chắc chắn sẽ nói tốt về ngươi trước mặt điện hạ.
"Tô Yên nghe chớp chớp mắt, "Thành hôn?"Âu Dương Linh cười, dùng khăn tay che miệng, cười không lộ răng đúng là một vị mỹ nhân, "Ta là công chúa Trục Nhật Quốc, bản công chúa tới đây, vốn chính là để Hiên Viên quốc liên hôn với Trục Nhất Quốc.
Bằng không ngươi cho rằng, bản công chúa tới đây để dạo chơi chắc?"Tô Yên im lặng chớp mắt, "Ngươi sẽ gả cho Tam điện hạ?"Âu Dương Linh ý cười nghiên nghiên, đi từng bước tới gần, "Cuối cùng ngươi cũng hiểu.
Một nha hoàn như ngươi, thân phận ti tiện, làm nha hoàn thông phòng đã coi như là có phúc khí!"Âu Dương Linh vẫn luôn để ý chuyện ngày hôm đó bị Tô Yên đánh bại, đến tận bây giờ.
Nàng ta hận không thể lập tức nghiền Tô Yên thành tro!Nhưng mà, không nóng nảy.
Chờ đến ngày nàng ta khoác mũ phượng làm mẫu nghi thiên hạ,một nha hoàn nho nhỏ, còn không phải là để nàng ta tùy ý dạy dỗ?Âu Dương Linh chậm rãi nói từng chữ, "Điện hạ chung quy là phu quân của bản công chúa.
"Tô Yên nhíu mày, nàng rũ mắt.
Cảm xúc trong lòng, hơi kỳ quái.
Có chút nghẹn ngào.
Nhìn vị công chúa này, cũng càng ngày càng không vừa mắt.
Nhưng mà mình, cũng không thể nói câu nào để phản bác.
Hắn chưa từng nói với mình, mình là ai trong lòng hắn.
Càng nghĩ, đầu lại đau đớn.
Duỗi tay xoa xoa.
Nha hoàn bên cạnh Âu Dương Linh đi lên phía trước, cái thần sắc kia còn cao ngạo hơn cả công chúa, "Ngươi chỉ là một nha hoàn thông phòng, thấy công chúa còn không hành lễ?"Nói xong nhanh chóng đi tới phía trước, muốn cưỡng chế ấn Tô Yên xuống hành lễ.
Xuân Hoa nhíu mày, ngăn cản, "Công chúa! "Còn chưa kịp nói xong, Xuân Hoa đã bị hai nha hoàn khác phía sau Âu Dương Linh ngăn cản.
Nha hoàn kia từng bước ép sát Tô Yên.
Ả duỗi tay muốn ấn Tô Yên quỳ xuống.
Chỉ là vừa duỗi tay ra, Tô Yên đã lùi về phía sau một bước, ấn cái tay kia xuống, hai ngón tay dùng sức.
Một tiếng vang thanh thúy, răng rắc