Edit: ULiesBeta: Ư ƯSâu nhỏ đang ở trong bụng tổng giám đốc Vương, nhưng tổng giámđốc Vương đã chết, sắp bị đưa cho chó đớp!.
Lúc này, Tô Yên đã ra khỏi khách sạn, không có cách nào, đành phải vòng lại, quay lại khách sạn lần nữa.
Lúc cô quay lại, Quyền Từ đã không ở đây nữa.
Chỉ có An Nguyên Phi đang đứng ở đằng kia.
Thế nên khi hắn thấy Tô Yên quay lại, còn tưởng rằng cô đang tìm Quyền Từ.
Tư thế khoa trương, cười nói: "Ra cửa, lên tầng ba, Quyền Từ vừa đi tắm rửa, bé mật ngọt ơi, cô có thể lên đó để tim cậu ta.
"Tô Yên lắc đầu,"Tôi không muốn tìm anh ấy.
"Vừa nói, cô vừa bước về phía đống thi thể kia.
Ách! cô đã đưa ly rượu cho ai nhỉ?hử, đúng rồi, là ông già họ Vương kia.
Bắt đầu tìm người trong đống thi thể.
Sau đó, phát hiện người đang nằm trong góc.
Mắt cô sáng lên, bước qua.
An Nguyên Phi khó hiểu, thò lại gần, "Bé mật ngọt, cô đang tìm gì thế? Chỗ này quá nhiều máu, mau nói với anh zai, anh zai sẽ giúp cô tìm nà~"Hắn giống như một thằng khốn đang dụ dỗ bé gái, trong giọng nói cũng mang theo vẻ không đứng đắn.
Tô Yên ngồi xốm trước thi thể kia, "Sâu nhỏ?"Nhỏ giọng nói.
"Mắng mắng mắng mắng mắng mắng!!"Cô còn dám tới tìm ông à?! Cô dám bắt ông ăn người chết!!Ông tức giận rùi nha!!Tô Yên vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên người tổn giám đốc Vương.
Lúc An Nguyên Phi đi tới, cô đã rút tay ra, nhẹ nhàng nắm tay lại.
Quẳng đồng chí Cổ vương vào không gian tùy thân.
Đứng dậy.
Cô còn chưa kịp nói gì, dã nghe thấy tiếng oán giận ngất trời của Cổ vương.
"Mắng mắng mắng mắng mắng mắng!"Chưa ăn no mà!!"Mắng mắng mắng mắng!!"Mới gặm xong mỗi cái gan, còn chưa kịp ăn cái khác thì ông già này đã chết roài!"Mắng mắng mắng mắng mắng!!"Ông đây không ăn người chết đâu!Bởi vì người kia không chết do bị mình ăn sạch, mà chết do cái khác, điều này khiến Cổ Vương rất là dỗi luôn!Một đời anh danh của ông đã bị hủy hết ở đây!Điều đáng giận hơn là, khó lắm mới chạy ra được, vốn định trốn trong cơ thể của người kia vài ngày, từ từ mà gặm.
Ai ngờ chưa kịp làm gì đã bị ném về cái chỗ đen xì